Như mọi ngày Lý Viên Viên đang tưới hoa ngoài vườn thì có ai đó ném vào đầu cô.
"Ui da... Là ai mau ra đây."
Nhìn quanh nhìn quẩn chẳng có ai, nhìn xuống chân thấy cục giấy to.
Cô lén lén ngồi xổm xuống lụm, vừa nhặt vừa chửi: "Là tên nào không biết tốt xấu dám chọc giận bản cô nương đây, coi chừng ta xé xác ngươi ra."
Mở tờ giấy ra đọc xong liền xé nhỏ bỏ xuống hồ quậy quậy cho tan tác.
Phủi phủi tay tiếp tục tưới hoa.
"Lý Viên Viên." - Quản gia gọi làm cô giật mình.
"Quản, quản gia..."
"Hôm nay phòng bếp có người bệnh xin nghỉ, cô qua đó phụ giúp một tay, làm gì mà mặt tái mét vậy."
Lý Viên Viên xua tay lia lịa: "Không, đâu có gì, ông nhìn nhầm rồi đó."
"Nhanh lên, tưới xong chỗ hoa này rồi đi vào bếp."
Chờ quản gia khuất tầm mắt cô thở phào nhẹ nhõm, tưới khóm hoa cuối cùng rồi đi vào bếp.
"Lý Viên Viên."
"Lý Viên Viên."
Cô giật mình: "Hả hả?"
"Nghĩ đâu vậy?"
Cô lắc đầu: "Có nghĩ gì đâu, đang làm mà."
Phụ bếp chỉ vào tay cô: "Tôi bảo cô nắn há cảo, nhìn thành quả của cô kìa."
Lý Viên Viên nhìn xuống tay mình, giật thót: "Mẹ ơi, gì ghê vậy?"
Viên há cảo có lẽ sẽ rất đẹp khi qua tay đầu bếp nhưng hiện tại cho chó chó còn chê chứ nói gì làm cho tổng đốc ăn.
"Đừng làm nữa, qua bên kia phụ lặt rau đi." - Phụ bếp đuổi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-doc-tai-thuong-dung-yeu-toi/3605501/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.