Editor: Ly Thương
===============
Năng lực bán hàng của dì tóc đỏ quả thực không ai sánh kịp.
Dưới sự lãnh đạo của bà ấy, khách hàng cũ cũng tùy ý lấy ba đến năm cân, khách hàng mới lại ngần ngại chỉ mua một hai cân.
Vì thế, đợi đến khi một nhóm khách hàng khác nhìn thấy tin tức và tranh thủ thời gian đến đây, họ mới phát hiện ——
“Tôi chỉ đến trễ có nửa tiếng, sao đã hết mất rồi?”
“Đúng vậy, không phải cháu nói tử vân anh hôm nay bán mọi người không thích ăn, sẽ không mua hay sao?”
“Đúng vậy! Tôi do dự hồi lâu mới quyết định đến đây, vốn định mua một cân để nếm thử, coi như ủng hộ cô chủ một chút đấy!”
Tống Đàn: ???
Trong nhóm còn có ý kiến điên cuồng như vậy sao?
Cô vội vàng mở điện thoại ra, quả nhiên có rất nhiều avatar quen thuộc đang nói về việc không được hoan nghênh của tử vân anh, như thể việc buôn bán này không thể tiếp tục được nữa vậy.
Nhưng khi nhấp vào Wechat nhận tiền thì đã có một số người trong nhóm quét mã trả 180 tệ.
Tống Đàn:…Kịch bản trên đời này đúng là nhiều!
Các khách hàng cuối cùng cũng kịp phản ứng lại, giờ phút này nhìn chiếc sọt trống rỗng của cô mà rưng rưng nước mắt, cuối cùng ánh mắt chuyển sang món tử vân anh trộn lạnh ngắt còn thừa ở trên tay Kiều Kiều, rục rịch:
“Đây là gì?”
Tống Đàn dứt khoát đưa một đôi đũa dùng một lần qua: “Đây là tử vân anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-dan-ky-su/3311056/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.