- Hạo Thần đã về đấy à? Mau rửa tay đi, cơm xong rồi đây.
Lôi ca nghe tiếng cửa mở, từ trong bếp nói vọng ra, tay vẫn liên tục xào nấu, mùi thức ăn thơm phức bao trùm cả căn phòng.
- Về muộn thế? Có gặp được tên Vũ Hàn kia không?
- Có. Mọi việc giải quyết xong rồi.
Lưu Hạo Thần đi tới ngồi xuống bàn ăn, chống cằm nhìn Lôi ca bận rộn nấu nướng. Lôi ca bày cần tây xào thịt bò trong chảo ra đĩa, bê tới để lên bàn ăn. Lưu Hạo Thần vươn tay định bốc một miếng thịt bò liền bị Lôi ca đập cho một phát, hắn lừ mắt:
- Đi rửa tay.
Cậu phụng phịu đi tới vòi nước, Lôi ca ở phía sau vừa sắp bát đũa vừa hỏi:
- Tên Hàn đó không làm khó em chứ?
- Không có gì, chỉ bảo em qua làm vệ sĩ riêng cho hắn.
Lưu Hạo Thần qua loa chà tay dưới vòi nước rồi lau lau vào áo, hớn hở chạy lại bàn ăn. Trên bàn đã bày thêm một bát canh cá chua, một đĩa nộm ngó sen, bí ngòi nhồi thịt cùng sườn chua ngọt, tất cả đều thơm ngon nóng sốt, màu sắc bóng bẩy mê người, cậu bật ngón cái:
- Lôi ca là số 1!
Thế nhưng Lôi ca có vẻ không vì lời khen mà vui vẻ, hắn xới cơm đưa cho Lưu Hạo Thần, khuôn mặt vẫn trầm ngâm như đang suy nghĩ điều gì. Hắn lớn hơn cậu năm tuổi nhưng học hết cấp 1 thì bỏ học theo đàn anh tới thành phố này làm việc kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-cong-bi-de-roi/2786173/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.