Lưu Hạo Thần tới Vạn Hoa đúng lúc Dương Vũ Hàn đang họp. Đã được dặn dò trước, lễ tân dẫn cậu vào phòng anh ngồi đợi. Cậu đi lòng vòng chán chê trong phòng rồi ngồi xuống ghế Tổng giám đốc. Chiếc ghế này chất liệu thật tốt, vừa mềm mại êm ái lại vững chắc, ngồi rất thoải mái, thảo nào ai cũng mơ ước được ngồi ở vị trí này. Đúng lúc cậu đang ngáp ngắn ngáp dài mơ mơ màng màng thì một người đẩy cửa bước vào. Lưu Hạo Thần và người đó vừa nhìn thấy nhau liền đồng thời thốt lên:
- Là cậu? - Người kia nói.
- Thằng mù! - Lưu Hạo Thần nói.
Người kia nhíu mày, lạnh giọng hỏi:
- Ai cho cậu vào đây?
Lưu Hạo Thần ngả người ra sau ghế khẽ đung đưa, cười cười nhìn người kia. Lúc này người đó không đeo kính, đôi mắt đặc biệt to tròn, ngũ quan thanh tú, mũi cao môi đỏ, trắng trẻo mịn màng, trông non mềm đáng yêu như con gái. Chỉ có nhân cách thối không chịu được. Cậu đứng dậy tiến về phía người kia:
- Chắc anh không biết. Tôi chính là Tổng giám đốc mới được bổ nhiệm. Không ngờ ngày đầu tiên nhậm chức đã bị cấp dưới coi thường. Ngày mai anh không cần tới công ty nữa, nơi này không có chỗ cho kẻ không biết cách làm người như anh.
Người kia mặt từ trắng chuyển sang đỏ, đôi mày thanh tú nhíu lại càng sâu, đôi mắt to tròn lóe lên sát ý.
- Mắng hay lắm!
Tiếng nói trầm thấp mang theo ý cười cùng tiếng vỗ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-cong-bi-de-roi/2786171/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.