Cả hai người đều là thanh niên huyết khí phương cương, trên phương diện tình dục có đòi hỏi rất cao, một chút kích thích đã đốt lên ngọn lửa điên cuồng, quần áo vướng víu rất nhanh đã bị thoát hết ra, ném la liệt dưới sàn. Hai thân thể trần trụi quấn lấy nhau, da thịt nóng bỏng như lửa, phân thân phía dưới dán chặt vào nhau, theo từng cử động mà không ngừng ma sát trở nên cứng rắn như sắt.
Dương Vũ Hàn ngồi phía trên Lưu Hạo Thần, đôi mắt trong veo ướt át, khóe mắt phong tình nhiễm đầy ham muốn tình dục, đôi môi sưng đỏ khép hờ, hơi thở nóng bỏng mang theo hương rượu cay nồng, khuôn ngực phập phồng lên xuống, hai nụ hoa trước ngực mang màu hồng phấn mê người. Ánh trăng sáng vằng vặc từ bên ngoài xuyên qua lớp kính rơi vào trong phòng phủ lên làn da nõn nà non tơ của Dương Vũ Hàn một màu vàng mịn như kem trứng, từng sợi lông tơ cũng như sáng lên dưới ánh trăng, Dương Vũ Hàn lúc này đẹp tới không thực khiến Lưu Hạo Thần như bị cướp đoạt lấy hồn phách, hơi thở cũng trở nên nặng nề, chỉ sợ vô tình khiến anh tan biến thành muôn vạn tinh tú bay ra bầu trời đêm ngoài kia. Dương Vũ Hàn là người đẹp nhất mà Lưu Hạo Thần từng gặp, dù cho anh có khốn nạn, thì cậu vẫn phải công nhận rằng đứng trước vẻ đẹp của anh, cậu không có cách nào giữ cho tâm mình bình ổn. Nhất là một Dương Vũ Hàn say rượu ngoan ngoãn và mong manh như thế này.
Dương Vũ Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-cong-bi-de-roi/2786168/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.