Thư ký xinh đẹp nóng bỏng đang rất phân vân, cô có nên gọi sếp nhà mình hay là mặc xác anh ta thập thò lén lút rình trộm trước cửa phòng Tổng giám đốc nghe phó tổng Diệp cùng Lưu Hạo Thần nói chuyện. Thực ra thì nghe cậu Thần kia nói ra bốn chữ "tôi yêu anh ta", chính cô cũng rất phấn khích, trái tim hủ nữ thuần khiết mềm tới nhũn cả ra, thế nhưng tỉnh táo lại một chút thì sẽ hiểu rằng cậu ta chỉ đang muốn chọc tức ngài Diệp mà thôi. Vậy mà Tổng Giám đốc nhà mình lại vì mấy chữ đó mà ngơ ngẩn đứng một chỗ cười ngu, khuôn mặt chưa tan vết bầm hà cớ gì lại còn đỏ lên. Là một hủ nữ thuộc team sủng thụ, cô khó mà chấp nhận Tổng Giám đốc đường đường bộ dáng nữ vương thụ tiêu chuẩn lại rơi rớt hết liêm sỉ như vậy. Thư ký xinh đẹp nóng bỏng không khỏi thở dài, dõng dạc gọi một tiếng:
- Tổng Giám đốc!
Dương Vũ Hàn giật mình. Hai người trong phòng đang giương cung bạt kiếm cũng giật mình. Dương Vũ Hàn nhanh chóng lấy lại bộ dáng tổng tài bá đạo, điềm nhiên đi vào. Lưu Hạo Thần có chút chột dạ, chẳng biết anh ta có nghe thấy mấy lời mình vừa nói không? Mấy lời đó nói với Diệp ngu xuẩn thì vui đấy, nhưng để Dương Vũ Hàn nghe được thì cậu không biết chui vào đâu cho đỡ mất mặt. Dương Vũ Hàn trái lại không thèm để ý đến Lưu Hạo Thần, chỉ hướng Diệp Khả hỏi:
Lưu Hạo Thần chẳng trông đợi gì hơn thế, hai ba bước chạy biến ra khỏi phòng. Nhìn ánh mắt sáng rực của Dương Vũ Hàn đuổi theo cặp mông căng tròn ẩn sau lớp quần jean tận tới khi cậu ta đi khuất, Diệp Khả ngán ngẩm nói:
- Sở thích của cậu càng ngày càng kì quái, tôi biết trước giờ cậu đều thích kiểu có cá tính, nhưng cậu ta vừa bạo lực còn cục súc, không biết điều, miệng lưỡi còn độc địa. Ngoại hình đẹp một chút thì sao chứ? Chỉ cần tóm bừa một nghệ sĩ trong công ty này cũng đẹp hơn cậu ta biết bao nhiêu lần.
Dương Vũ Hàn nhướn mày nhìn Diệp phó tổng đang bốc hỏa. Thú vị ghê. Gã giỏi nhất là nắm lấy điểm yếu của kẻ khác để uy hiếp, vậy mà một người điểm nào cũng yếu như Hạo Thần lại khiến gã bó tay. Dương Vũ Hàn có chút thông cảm, vì chính anh cũng đang không biết cách làm thế nào để trói gô con ngựa hoang bất kham kia lại, khiến cậu ngoan ngoãn thuận theo ý anh một chút.
- Cậu mới chỉ bị cậu ta mắng thôi, còn chưa bị cậu ta đánh đâu.
- Cậu ta còn đánh người.... - Diệp Khả trợn mắt nhìn Dương Vũ Hàn, ngón tay run rẩy chỉ thẳng mặt anh - Chẳng lẽ vết thương trên mặt cậu... Đừng nói là...
Dương Vũ Hàn không nói gì, im lặng chính là câu trả lời rõ ràng nhất. Diệp Khả cảm thấy có cái gì đó trong lòng mình sụp đổ, vỡ tan tành. Phải nói rằng một người ghét đồng tính như ngài Diệp đây lại chịu về dưới trướng, trở thành cánh tay đắc lực cho Dương Vũ Hàn, lý do lớn nhất chính là lòng ngưỡng mộ gần tới mức tôn thờ của gã dành cho anh. Từ khi còn đi học, Dương Vũ Hàn vẫn luôn là mặt trời rực rỡ cao vời vợi không thể chạm tới, là nhân tài kiệt suất ưu tú đứng trên vạn vạn người. Ấy thế mà tượng đài trong lòng gã, ánh dương trong lòng gã, idol suốt thời thanh xuân đến tận bây giờ của gã lại bị người khinh nhờn. Mà kẻ cầm thú kia lại chính là một tên côn đồ nhìn từ đầu đến chân đều chẳng có chỗ nào tốt. Phó tổng Diệp với trái tim đau như cắt, giương đôi mắt to tròn đẫm lệ lên nhìn Dương Vũ Hàn:
- Chẳng lẽ, Hàn thiếu gia phong lưu cũng đã rơi vào lưới tình rồi?
Dương Vũ Hàn nghe tới bốn chữ "rơi vào lưới tình", trái tim nảy lên một chút, một giây im lặng trôi qua, anh nhếch môi cười nhạt:
- Rơi với ngã gì chứ? Chơi bời chút thôi. Đùa giỡn với cậu ta cũng khá thú vị.
Thú vị chỗ nào? Diệp Khả âm thầm gào thét trong lòng. Bị đánh cho tím mặt cũng gọi là thú vị hả????
- Được rồi, đừng mất thời gian nữa. Vào vấn đề chính đi. - Dương Vũ Hàn nghiêm túc nói.
Diệp Khả gật đầu, đưa ra một tập giấy tờ:
- Đây là điều tra nội bộ công ty. Có rất nhiều vấn đề.
- Ừm, Tổng giám đốc trước yếu kém về mặt quản lý. Mọi người ở đây đều mang tư tưởng Vạn Hoa là công ty lớn, có Dương thị chống lưng, phong cách làm việc cũ kỹ lạc hậu không hiệu quả, cũng tới lúc phải thay đổi rồi.
- Đây là báo cáo phân tích về các dự án thua lỗ trước đây. Còn đây là nghiên cứu thị trường mới và chi tiết nhất, tôi đã đánh dấu những phần quan trọng để xác định xu hướng thị trường giải trí trong thời gian tới. Tôi gửi kèm thông tin các dự án đáng chú ý, đã đánh dấu các dự án khả quan. Còn có danh sách các nhà đầu tư tiềm năng.
Dương Vũ Hàn cùng Diệp Khả ngồi luận bàn về các dự án nghìn tỉ, trong khi đó Lưu Hạo Thần đang ngồi uống ly cafe 50 nghìn. Cậu biết Vũ Hàn muốn đuổi khéo cậu để bàn chuyện công việc với Diệp khó ưa nên cậu cũng chẳng vội vàng gì mà mang cafe lên luôn, cứ thoải mái nhàn nhã ở đây uống trà ngắm cảnh. Công việc này thực sự nhàm chán, có lẽ Vũ Hàn chỉ lợi dụng chức quyền mà vẽ ra cái vị trí ăn không ngồi rỗi này để nhét Lưu Hạo Thần vào, thỏa mãn cái thú vui kiểm soát người khác của anh ta, chứ Vũ Hàn cũng chẳng phải minh tinh vạn người mê mà cần có vệ sĩ đi theo bảo vệ.
Nhắc tới minh tinh, một người đeo khẩu trang, đội mũ kín mít bước vào quán cafe. Sau khi gọi đồ uống liền tới bàn ngay bên cạnh Lưu Hạo Thần ngồi, bỏ khẩu trang ra.
Vừa nhìn gương mặt người kia, Lưu Hạo Thần không khỏi sửng sốt.
Đây chẳng phải Hạ Thiên Tường - nam thần số 1 trong lòng Lôi ca sao?
Phải nói rằng Lôi ca cực kì thích xem phim truyền hình dài tập, đặc biệt mấy bộ ngôn tình máu chó ngập tràn drama ân oán tình thù. Mỗi khi gặp bộ nào tâm đắc hắn sẽ lải nhải bên tai Hạo Thần cả ngày, cứ như kiểu không kéo cậu u mê cùng hắn thì hắn không cam tâm vậy. Gần đây Lôi ca đang chìm đắm trong bộ phim "Cupid không gõ cửa lúc nửa đêm", nội dung cực kì bại não, nam chính si tình bị nữ chính lợi dụng mất hết tất cả, sau đó cải trang thành người hầu theo bên cạnh nữ chính tìm cách trả thù khiến cô ta sống không bằng chết, sau đó anh tính kế tôi, tôi tính kế anh, yêu hận loạn xị hết hơn ba chục tập phim. Lưu Hạo Thần xem được 10 phút thì lăn ra ngủ, đến khi tỉnh dậy thấy Lôi ca đang cắn chăn khóc đỏ cả mắt, than trách ông trời sao người yêu nhau không đến được với nhau. Hắn mê mẩn tới mức trong điện thoại lưu tới mấy trăm meme của diễn viên trong phim, mỗi lần chat với hội anh em bạn bè lại thả meme tung tóe. Chính vì vậy, dù có không quan tâm tới giới giải trí, vừa nhìn thấy Hạ Thiên Tường, Lưu Hạo Thần đã nhận ra ngay, đây chính là nam chính trong bộ phim máu chó kia, cũng là gương mặt meme ám ảnh cậu suốt một thời gian dài, nghĩ tới là rùng cả mình. Nhưng Lưu Hạo Thần chợt nghĩ nếu Lôi ca biết cậu gặp được nam thần của hắn, không biết sẽ ghen tị đến như thế nào. Cậu liền tiến tới chỗ Hạ Thiên Tường, tươi cười thân thiện, ngỏ ý muốn xin chụp ảnh cùng.
Trái với vẻ bề ngoài đẹp trai nhưng lạnh lùng, Hạ Thiên Tường rất vui vẻ đáp ứng, có lẽ nghĩ trong tòa nhà của Vạn Hoa thì đều là đồng nghiệp nên buông bỏ mọi phòng bị. Thấy cậu ta thân thiện dễ gần, Lưu Hạo Thần cũng dành cho không ít hảo cảm. Sau khi chụp ảnh xong, cậu trở về chỗ ngồi, hí hửng gửi ảnh cho Lôi ca:
"Đoán xem ai đây nào?"
Không ngoài dự đoán, Lôi ca lập tức gọi lại, nói rằng sẽ tới Vạn Hoa ngay lập tức.
"Nhưng công ty này an ninh rất chặt, người lạ không dễ dàng đi vào đâu"
"Cũng gần trưa rồi, anh tới mang cơm cho em"
"Oke Lôi ca" - Lưu Hạo Thần tức khắc đồng ý.
Sau đó hào hứng cầm cafe lên cho sếp tổng nhà mình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]