Sau khi Lưu Hạo Thần thông báo không thể tới dự lễ cưới của Hà Trạch, anh ngập ngừng một phút rồi hỏi:
- Chúng ta có thể gặp nhau không?
Hà Trạch là một người mô phạm, anh luôn luôn đúng giờ, vì vậy Lưu Hạo Thần đã cố ý đến sớm hơn giờ hẹn 15 phút để nhìn thấy anh bước vào quán, đưa mắt nhìn quanh tìm cậu, rồi chỉ cần đảo mắt một vòng đã nhìn thấy, vội vàng tiến lại.
Mới có mấy ngày không gặp, Hà Trạch dường như gầy hơn một chút, cổ áo sơ mi bình thường vẫn đóng kín hôm nay lại cố tình mở hai nút lộ ra vùng cổ trắng nõn, mái tóc cũng được đánh rối tự nhiên chứ không nề nếp như mọi lần khiến cho anh không còn bộ dáng cấm dục mọi khi mà mang nét phóng khoáng hết sức quyến rũ.
- Hôm nay trông anh khác quá! - Lưu Hạo Thần nói.
Hà Trạch hơi thẹn thùng, kéo lại cổ áo:
- Ừ, có chút không quen.
Hai người hẹn nhau tại một quán rượu nho nhỏ kín đáo, khách tới đây hầu hết là gay, bởi vì Hà Trạch vẫn luôn cố gắng giấu giếm mối quan hệ đồng tính của mình, ở nơi công cộng hết sức cẩn thận chỉ sợ người quen nhìn thấy, ngay cả khi Lưu Hạo Thần muốn nắm tay anh, anh cũng sẽ vô tình rụt lại.
Lưu Hạo Thần cùng Hà Trạch hỏi thăm nhau đôi ba câu, tùy tiện nói vài chuyện phiếm, tuyệt đối không đả động tới lễ cưới sắp diễn ra hay người vợ tương lai của anh. Cả hai người đều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-cong-bi-de-roi/2786152/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.