Sau chuỗi ngày đầy sóng gió, những ngày cuối cùng trong chuyến du lịch của Dương Vũ Hàn và Lưu Hạo Thần hết sức yên bình ngọt ngào.
Bù lại cho việc không thể chơi mấy trò mạo hiểm mà Lưu Hạo Thần thích, Dương Vũ Hàn đưa cậu đi thăm thú những nơi đẹp nhất, thưởng thức tất cả món ngon bản địa. Hai người cùng tới những ngôi đền thiêng liêng cổ kính, chiêm ngưỡng kiến trúc độc đáo mang hơi thở cổ xưa bí ẩn, cùng lái xe trên những con đèo quanh co rợp bóng cây, đi qua vườn cẩm tú cầu nở tím cả một vùng trời. Khi hoàng hôn buông xuống lại hòa mình vào những buổi biểu diễn nghệ thuật truyền thống độc đáo nóng bỏng. Đêm đến thì nằm dài trên du thuyền lênh đênh nơi vùng biển phát sáng nổi tiếng của hòn đảo này, cả một vùng rộng lớn sáng rực lên bởi những đốm xanh lấp lánh như sao trời, hai người cụng ly rượu thấm đẫm ánh trăng, ngửa đầu uống cạn.
Một tuần trôi qua trong chớp mắt. Trước ngày trở về, Dương Vũ Hàn đưa Lưu Hạo Thần tới một khu phố chuyên đồ thủ công mỹ nghệ thượng hạng để cậu mở mang tầm mắt, quả thật đứng giữa những món đồ tinh xảo đến từng chi tiết, mấy chiếc móc khóa hàng chợ cậu mua y như đồ bỏ đi. Thế nhưng mỗi một món đồ ở đây đều có giá trên trời, Lưu Hạo Thần nhìn mà lắc đầu lè lưỡi, cậu có tiền cũng sẽ không mua chúng, một chiếc chặn giấy còn có giá bằng tiền lương cả tháng của cậu. Ăn cướp à? Vậy mà Dương Vũ Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-cong-bi-de-roi/2786126/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.