- Xin lỗi nhé, làm phiền hai người rồi.
Giọng nói không hề hòa nhã từ phía sau vang lên khiến hai người đàn ông trong phòng giật mình buông nhau ra. Lưu Hạo Thần khoanh tay, lạnh mặt nhìn hai kẻ vừa diễn tư thế ái muội, càng nhìn càng không vừa mắt. Diệp Khả chết tiệt! Tính kế Lôi ca chưa đủ, còn chạy sang đây tình tứ với Vũ Hàn. Nếu gã là gay, cậu không ngại gán cho gã ba chữ "hồ ly tinh".
Diệp Khả nhìn Lưu Hạo Thần lạnh lùng đứng ở cửa, chàng trai này khi không cười mang một vẻ thâm trầm đáng sợ, khí thế áp bức không kém Vũ Hàn là bao. Căn phòng bỗng dưng nồng nặc mùi thuốc súng, Diệp Khả bị kẹt ở giữa, khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, cười ha ha nói:
- Tổng Giám đốc tiếp tục làm việc, tôi không làm phiền nữa.
Nói rồi vẫn cố gắng ưỡn lưng nghênh ngang ra khỏi phòng, không quên ném cho Lưu Hạo Thần ánh mắt khiêu khích quen thuộc. Cậu cũng trừng mắt nhìn gã, ánh mắt mang theo tia lửa khét lẹt. Nhìn từ ngoài hai người không khác gì hai con mèo đang xù lông cong đuôi khè đối phương.
Đợi Diệp Khả đi rồi, Lưu Hạo Thần hừ một tiếng, lầm bầm:
- Mặt mũi thì đẹp, nhân phẩm thối nát.
Dương Vũ Hàn ra hiệu cho Lưu Hạo Thần đóng cửa lại, anh cũng nhấn nút tự động khóa trái, sau đó ngả người trên ghế, mỉm cười nhìn cậu.
- Sao em cứ ác cảm với Diệp Khả thế?
- A, xin lỗi, sao em lại nói xấu bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-cong-bi-de-roi/2786115/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.