Sau mấy ngày trị thương Khiêm Tử Lăng mới có thể bước xuống giường,y triệu hồi Huyền Kiếm ra xem,Huyền Kiếm lơ lửng trước mặt y ,mũi hướng đất.
_Lúc ta nguy kịch Huyền Kiếm đã phát ra ánh sáng màu đỏ...đó là ma quang tà khí...tại sao lại như vậy?Nó là chính tay ta tạo ra bằng linh lực tiên khí,ắt phải là linh khí màu trắng sao có thể biến đổi như vậy?...Huyền Kiếm sao lại tự nhập ma được chứ?
_Cốc cốc...
Tiếng gõ cửa vang lên kèm theo một giọng nữ nhân.
_Tông chủ...muội đưa thuốc đến,muội vào được không?
Là tiếng của Kiều Linh,Tử Lăng thu kiếm vào người ,ngồi xuống bàn trà .
_Vào đi.
Kiều Linh đi vào đặt khay gỗ có để chén thuốc lên bàn.
_Tô sư tỷ nhờ ta mang thuốc đến,bảo huynh uống khi nóng.
Tử Lăng mặt không động thanh sắc cầm chung trà lên thổi thổi.
_Ừm...cứ để đó.
Kiều Linh định nói thêm vài câu nhưng Tử Lăng lên tiếng chặn trước.
_Khiêm sư huynh...
_Không còn gì nữa muội ra ngoài đi...ta uống thuốc xong sẽ vận công điều thương không muốn bị làm phiền.
_Ơ...dạ...
Kiều Linh đi rồi Tử Lăng liếc mắt lên nhìn hai cánh cửa khép lại.
_Nữ nhân thật phiền phức....
Kiều Linh ủ rũ đi khỏi phòng của Tử Lăng được vài bước thì gặp Ngọc Nhi.
_Kiều Linh tỷ sao rồi ,Tông chủ có nhận món quà của tỷ tặng không?
Kiều Linh mặt cau có nói.
_Quà gì chứ,Muội đừng nói linh tinh,Tông chủ đang dưỡng thương không để ý những chuyện vặt vãnh như vậy đâu...
Nói xong nàng hậm bực bỏ đi,Ngọc Nhi chu môi ,phồng má.
_Không phải cả đêm ngồi làm khăn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-chu-ac-ma-cua-ta/272432/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.