Trên đường rời khỏi Hồ Tắm,Đông Kỳ Vân hỏi Lãnh Mộ Tuyết.
_Sao lần nào gặp Tông Chủ ,huynh cũng chọc cho hắn nổi lửa hết vậy?
Mộ Tuyết một tay ôm chậu gỗ một tay đưa lên xoa xoa ngực,nơi bị Tử Lăng đánh khi nãy.
_Ta không có chọc hắn...ta đâu biết cái Hồ nước rộng như vậy mà hắn tắm ngay chỗ đó chứ...còn chửi ta Biến thái...đúng là ngang ngược...
Đông Kỳ Vân mở quạt phe phẩy cười ha ha nói.
_Biến thái ư...ha ha ...chuyện đêm nay lại nhắc cho ta nhớ lại chuyện hồi hắn từ U Minh Nhai trở về...lúc đó hắn cũng mắng huynh là Biến Thái....hahaha...
Mộ Tuyết liếc ngang nhìn Đông Kỳ Vân.
"_ Cái tên này bộ nóng nực lắm sao,đi tắm mà cũng mang theo quạt..."
_Chuyện quá khứ ta đã quên sạch rồi...hắn từng mắng ta biến thái sao?mà khi đó đã xảy ra chuyện gì vậy?
_Ừm...thú vị lắm đấy....là một chuyện khiến cho hắn rất xấu hổ...ha ha ha...
...Đó là năm Mộ Tuyết đã ở Bách Kiếm Môn được hơn nửa năm ,tuy hắn rất sáng dạ trong tu linh nhưng cũng rất tinh quái,thường hay bày trò trêu chọc các sư huynh đệ tỷ muội khác để tìm thú vui khiến trên dưới Bách Kiếm Môn ngày nào cũng náo nhiệt.
Nghe tin Tam đệ tử là Khiêm Tử Lăng ở thôn Y Hạ đánh quái gặp chút khó khăn cần viện trợ,Tạ Quang Hành đã phái một số đệ tử xuống núi đến Y Hạ giúp đỡ.
Thấy Mộ Tuyết tuy mới nhập môn mà tư chất vượt bậc nhưng không biết thực chiến sẽ thế nào,nên nhân dịp này Tạ Quang Hành phái y đi một chuyến để khảo nghiệm.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-chu-ac-ma-cua-ta/272431/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.