Nghe động gió sau lưng Mộ Tuyết quay đầu nhìn lại đã bị một thân hình cao to áp sát,tay của Hắn ôm choàng qua cánh tay của Mộ Tuyết ghì chặt vào lòng,tiếng âm trầm vang lên.
-Ca ca đẹp chớ lo lắng...con Cóc xấu xí này đã bị ta chế ngự rồi.
Mộ Tuyết ngước nhìn lên thì thấy ánh mắt trìu mến của Khiêm Tử Lăng nhìn mình, những cây kim châm không còn nữa,thay vào đó là một gương mặt tuấn lãng, mài kiếm mắt phượng,y phục đen thường nhật của Tông Chủ Bách Kiếm Môn.Mộ Tuyết trong lòng vừa vui vừa nghi hoặc nói
-Ngươi đã phong ấn Bà ta sao?
Khiêm Tử Lăng cong khoé môi như đang mỉm cười,đi lại chỗ để dược liệu nói
-Nô bộc phản chủ ... không giết đã từ bi lắm rồi.
Mộ Tuyết chép miệng một cái nhìn con Cóc vô tri đang lè lưỡi ăn muỗi rồi suy nghĩ.
"-Một ấn đánh bà ta về lại nguyên hình ,công sức tu luyện hơn trăm năm xem như đổ bỏ ...từ bi dữ..."
Mộ Tuyết đưa mắt bẽn lẽn nhìn Khiêm Tử Lăng nói với giọng nhỏ nhẹ như một cô nương giận dỗi
-Ngươi đã hồi phục cớ sao còn trêu đùa ta...Ối trời!...ngươi lại làm cái gì vậy?
Mộ Tuyết vừa nhìn đến Khiêm Tử Lăng thì thấy Y đã bị nhuộm thành đốm xanh đốm đỏ đủ màu như một con tắc kè hoa,khiến cho Hắn há hốc mồm muốn khóc thét.
Khiêm Tử Lăng ánh mắt nheo nheo nói
-Ca ca đẹp mấy cái này ăn ngon quá...
-Trời ơi là trời nhả ra,nhả hết ra mau...
Khiêm Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-chu-ac-ma-cua-ta/2176874/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.