Chương trước
Chương sau
Cái đầu trong tay của Khiêm Tử Lăng la hét càng lúc càng chói tai,khiến cho Hắn quăng cái đầu xuống,bịt lấy đôi tai của mình .

-Á...a...nhức đầu quá đi,nhức đầu quá...

Cái đầu rơi xuống đất vẻ mặt vặn vẹo một lúc đã biến đổi mọc ra hai tay,thân trên rồi đến hai chân,nhanh như chớp đã trở thành một người cao to vạm vỡ như Khiêm Tử Lăng,Mộ Tuyết nhìn thấy cũng giật thót.

-Nó nó nó...sao nó lại giống hệt Khiêm Tử Lăng đến như vậy?

Người này mang dung mạo giống hệt như Khiêm Tử Lăng đến chín phần,không một mãnh vải che thân,ánh mắt lại hung hãn vô cùng,vừa xuất hiện đã cào một cú tấn công vào Khiêm Tử Lăng, nhưng bị Mộ Tuyết phóng ra đạo kim quang bao bọc lấy Khiêm Tử Lăng che chở,nhờ vậy mà Y thoát nạn.Đoạn tên kia quay sang triệu hồi Huyền Kiếm tấn công vào Mộ Tuyết.

-GRỪ...

-Ầm...

Tuy nhiên linh lực của hắn không thể so sánh với nguyên bản,chỉ làm nổ một cây con khẳng khiu,Mộ Tuyết chướng mắt tống một chưởng làm cho hắn nổ tung.

-Hàng fake biến!

-Ầm!

Tên đó lập tức nổ tan tành,nhưng lạ một điều là hắn không hề có máu thịt vương vãi mà thay vào đó bắn ra một thứ chất lỏng đen sì rơi xuống đất sôi lên sùng sục.

Mộ Tuyết ngó quanh cái cây kỳ lạ cảm thấy bất an.

-Mấy cái đầu này tại sao kỳ lạ đến như vậy,hai cái đầu khi nãy không có phản ứng gì,nhưng tại sao cái đầu mà Tử Lăng vừa hái xuống lại có biến đổi,còn có thể sao chép cả Huyền Kiếm ?đây thật ra là cây gì?

Khiêm Tử Lăng vẫn đau đớn ôm lấy đầu la hét trong suốt thời gian tên quái đản kia xuất hiện nhưng khi nó vừa bị Mộ Tuyết tiêu diệt thì Khiêm Tử Lăng cũng hết đau đầu.Y đứng lên mếu máo.

-Ca ca đẹp...ta không thích ở đây...hic hic...

Mộ Tuyết vội bước đến nắm tay của Y an ủi.

-Đừng sợ,đừng sợ... không sao nữa rồi chúng ta đi thôi.

Tuy rằng vẫn còn có chút hiếu kỳ về cái cây ma quái đó nhưng mục đích sống của Mộ Tuyết bây giờ không phải là những rắc rối bao đồng này mà là Khiêm Tử Lăng ,nên Hắn nhanh chóng đưa Y rời khỏi khu rừng,tiếp tục đi Ma Vực.

Khoảng nửa giờ sau tại nơi rừng cây đó mới xuất hiện một bóng người bí ẩn,Hắn đứng nhìn đống chất lỏng đen sì kia một lúc rồi mỉm cười.

-Xem ra quả chưa đủ chín mùi cho nên mới dễ dàng đánh hạ như vậy,Lãnh Mộ Tuyết, Khiêm Tử Lăng ác mộng của các ngươi sắp bắt đầu rồi,hừ.

Hắn lấy ra trong tay áo một lọ thuốc,sau đó đổ vào gốc cây kia,một luồng ma khí đen ngòm chạy từ rễ phân tán ra khắp cành lá rút vào những quả lủng lẳng,ma khí đi vào quả thì không còn để lại dấu vết gì nữa,đó là nguyên nhân tại sao bản thân cây quỷ dị này lại chẳng hề toát ra chướng khí .

Trong không gian tĩnh mịch bổng dưng có tiếng gió rít gào,một vật đen đúa đang len lõi qua từng gốc cây tiến đến nơi tên bí ẩn đó,Hắn nghiêng mặt qua,ánh mắt liếc về sau lưng,giọng nói trầm vang lên trong cổ họng.

-Đừng có chạy lung tung,Thần Đan trong người của Mộ Tuyết có thể cảm nhận máu thịt của Ma Tộc Hoàng Gia cách xa đến năm dặm.

Đám khói đen hình thù không xác định,lúc ẩn lúc hiện không yên vị,nhưng nó có linh tính,nghe hiểu những gì mà tên bí ẩn đó nói.

-Ta biết ngươi rất căm thù bọn chúng,nhưng đây chưa phải thời cơ để trả thù,trở vào trong nhẫn nhịn mà tu luyện đi,đừng để mọi kế hoạch của ta bị đảo lộn.

Nghe lệnh đám khói đen đó biến vào cây ,cái cây rung lên một cái cũng chẳng để lộ ra chút ám khí nào.

Tên bí ẩn nhếch nhẹ khoé miệng rồi biến mất.

...

Tuy Mộ Tuyết mang thân xác là Nhân Cốt nhưng Thần Đan trong người lại là cội nguồn của Ma Tộc nên khi bước qua giới tuyến ở U Minh Nhai cơ thể có chút biến đổi ,trên trán tự nhiên nổi lên một nốt chu sa,nhìn Hắn bây giờ như có điểm nhấn ,đã đẹp lại càng thêm yêu mị.Khiêm Tử Lăng một nửa là Quỷ cho nên vào phạm vi Ma Vực lại càng thích nghi hơn,biến đổi thành Quỷ,dấu ma ấn hiện ra giữa trán,chỉ có điều tính ngây ngô của Hắn vẫn còn,khiến cho Mộ Tuyết không khỏi lo lắng.

-Nếu xâu lại mọi tình tiết khi ở Bách Kiếm Môn,Tử Lăng không hề bị đánh vào đầu ,tại sao Hắn có thể chạm mạch được nhỉ?Đại ca à mặc dù Sơn Hùng tôi đây đã từ bỏ thế giới hiện đại những bốn lần trùng sinh nhưng não vẫn còn hoạt động rất khoa học nha...phát khờ cũng phải có lý do chứ,cũng phải logic chứ hả?Lẽ nào?

Bổng dưng Mộ Tuyết nghĩ đến việc Hắn đã truyền linh lực đẩy nhanh quá trình hồi phục cho Khiêm Tử Lăng.

-Không phải chứ...linh lực của mình đã hại Hắn ra nông nỗi này sao?làm sao bây giờ...

Muốn đến Trung Ma Vực phải đi qua Quỷ Thành,mà hiện tại chủ nhân của Quỷ Thành chính là Bá Dực Lãng Thiên,kẻ thù số một của Khiêm Tử Lăng.Tuy biết rõ ma lực của Bá Dực Lãng Thiên thấp hơn mình nhưng Thần Đan trong người của Mộ Tuyết không phải là của Hắn tự tu luyện nên thần lực lúc có lúc không,khó mà nắm bắt ,hiểu rõ quy luật hoạt động của nó,sợ đến lúc cấp bách nó lại tịt ngòi không phát ra linh lực thì chỉ báo hại,cộng thêm Khiêm Tử Lăng tính tình như trẻ con bản thân của mình còn lo chưa xong nói chi đến đánh nhau.Mộ Tuyết nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng quyết định cải trang cho cả hai,để khi đi đường hạn chế cực thấp khả năng giao chiến với yêu ma quỷ quái trong Quỷ Thành,an toàn mà đến Trung Ma Vực.Dấu ma ấn trên trán Khiêm Tử Lăng là đặc thù của dòng tộc Khiêm Lăng rất dễ bị nhận dạng,cho nên Mộ Tuyết đã lấy mực đỏ vẽ thêm cho Hắn vài nét,vẽ tới vẽ lui vẽ một hồi thành hình con bướm xoè rộng cánh,kích thước to như con bướm thật che gần hết trán của Khiêm Tử Lăng.Mộ Tuyết căn dặn

-Tử Lăng khi nào đến thị phố đông đúc thì đi sát bên ta không được chạy loạn, không được gọi ta là ca ca đẹp,gọi ta là Tiểu Tuyết có nhớ không?

Khiêm Tử Lăng ngây ngô trả lời

-Hiểu,hiểu,ta đương nhiên hiểu,hi hi hi...y phục đẹp...

Nhìn Khiêm Tử Lăng vui vẻ nghịch vạt áo của y phục ,lòng Mộ Tuyết như gợn sóng.

-Hừm...nghe nói kiếp trước người chữa trị cho Khiêm Tử Lăng sau cuộc chiến ở Bách Kiếm Môn với Lãnh Mộ Tuyết là Y Tướng của Quỷ Cung Độc Thiềm Thừ bà bà,lần này vào Thành nhất định tìm cách bắt bà ta xem bệnh cho Hắn.

Quỷ Thành không phải là nơi mới mẻ gì đối với Mộ Tuyết,nhớ đến kiếp trước Hắn cùng ba con chuột Tinh chạy khắp nơi ngõ ngách trong Thành kiếm ăn ,xem như cũng đã nắm rõ địa hình của nơi này.Nhưng lúc Hắn đến đây người cai trị là Khiêm Tử Lăng không phải là Bá Dực nên tuyến phòng thủ và quân tuần tra có chút khác biệt.Với tính cách đa nghi và hiếu chiến,lại là Hoàng Tử của một dòng tộc Quỷ Vương ,Bá Dực có nhiều kinh nghiệm phân bố quân lính chặt chẽ nhiều hơn Khiêm Tử Lăng .Thị phố buôn bán đông đúc nhưng quỷ binh tuần tra từng tốp gần cả trăm tên lượn lờ khắp đường,hết tốp này đến tốp khác luân phiên đi liên tục .Khiêm Tử Lăng thì ngây ngô nhìn thấy các gian hàng buôn bán của quỷ dân thì hiếu kỳ hết chạy bên này lại sang bên nọ quậy phá đủ kiểu như trẻ con được thả vào công viên trò chơi,khiến cho Mộ Tuyết chạy theo ngăn cản mệt bở hơi tai,cuối cùng Y đâm sầm vào một tên Quỷ Tướng đầu Voi.

-Á...cái con Voi này tránh ra...

Vài tên binh lính hung hăng nhào lên quát

-Cái ả chết tiệt muốn chết à,dám cản đường của Ba Tướng Quân!

Mộ Tuyết ở cách đó chục bước căng thẳng cổ tay ở phía dưới tay áo đã vận công tụ linh lực.

-"Hừ...bọn nhãi nhép này chẳng đáng bận tâm,nhưng chưởng lực một khi đánh ra sẽ bị nhận dạng ngay."

Thế nhưng tên Quỷ Tướng kia lại mỉm cười nắm cổ hai tên quỷ binh đang sáp lại gần Khiêm Tử Lăng quăng ra sau.

-Hề hề hề...tiểu cô nương nàng có bị làm sao không?Để ta đỡ nàng,ôi đáng yêu quá!

-Phụt!

Tiếng phun máu vì quá sức chống đỡ của Mộ Tuyết.

-"Bà mợ nó!Chồng bà mà ngươi dám buông lời chọc ghẹo."

Hoá ra Mộ Tuyết đã yểm một lớp cải trang cho cả hai thành cô nương để tránh bị soi mói ,ai ngờ đến lại trúng ngay tên Quỷ háo sắc.Khiêm Tử Lăng bị hắn nắm giữ cổ tay vuốt ve ,còn muốn chu mỏ ra hôn .

-Ớ ...buông tay ra cái con Voi chết bầm này...

-Bốp!

Khiêm Tử Lăng vung tay tát vào mặt Tên Ba Tướng Quân đầu Voi kia một cái như trời giáng,khiến cho Hắn choáng váng mặt mũi,làm cả đám binh lính nháo nhào.

-Á Tướng Quân, Tướng Quân ngài có sao không?

-Con ả này ngươi thật là dã man.

Mộ Tuyết nhân lúc bọn binh lính chú ý vào Quỷ Tướng của mình thì nhanh chân kéo Khiêm Tử Lăng dịch chuyển.Thế nhưng tên Ba Tướng Quân kia cũng nhanh không kém nắm lấy tay còn lại của Khiêm Tử Lăng.

-Tát hay lắm,tát đã lắm tiểu nương tử...ta yêu nàng mất rồi.

Thành ra Mộ Tuyết lôi theo hắn kéo đến khu vực ngoại vi thị phố, đến khi ngó lại thì cả ba trố mắt nhìn nhau kinh ngạc.Cái vòi voi của Hắn dí vào mặt của Khiêm Tử Lăng ,buông lời nham nhở

-Ố tiểu nương tử muốn chạy sao?lại có thêm một tiểu mỹ nhân à,ha ha ha thầy tướng số nói đúng hôm nay ta có gặt hái về tình duyên,khà khà khà có đến những hai mỹ nhân...tiểu nương tử y phục đen ngươi là Điệp Tinh vậy còn nàng y phục trắng này là là...

-Ối ya...ngươi gớm ghiếc quá đi...Tiểu Tuyết ...đuổi hắn đi đi...ta không thích hắn đâu...

Mộ Tuyết không dần được cơn nóng giận khi Khiêm Tử Lăng vô cớ bị người khác hôn vào má,Hắn tung chưởng đánh đến Ba Tướng nhưng có tiết chế nội lực tránh làm nổ tung cả khu vực đang đứng.

-Đồ xấu xí biến đi...

Tên Quỷ Tướng không phải là người dễ đánh hạ,Hắn là Quỷ bậc Trung thân pháp nhanh nhạy ,liền né tránh.

-Hừm...ma lực không chút chướng khí,ngươi thuộc dòng dõi Quỷ Tộc nào?

-Khiếp!đúng là Quỷ Tướng,thông thạo cả về chưởng lực đánh ra có ám chướng độc hay không nữa kìa.

Quỷ quái tự tu luyện sẽ luôn bốc mùi chướng khí cả trong chưởng lực,còn dòng dõi Hoàng Gia Ma Tộc thì không có.

Mộ Tuyết sợ bị lộ liền triệu Hoả Lôi ra tay

-Là tự ngươi chuốt lấy...yaa...

Mộ Tuyết chỉ sử dụng nửa phần công lực để đánh với Ba Tướng nên hơn mười chiêu vẫn chưa kết liễu được Hắn.

-Hừ...tiểu nương tử đây ...nàng dữ dằn hơn ta tưởng đấy ,ta càng thích ha ha ha...Ba Lập Kháp ta dù sao cũng là Mỹ nam của giới Quỷ Tướng ưng ta cũng không thiệt cho nàng...

-Phụt!

Mộ Tuyết lại trong lòng phun máu

-Mỹ mỹ nam á?Ba Lập Kháp?cái tên gì mà nghe trỗi màng nhĩ thế hả?

Tên Quỷ Tướng lại càng thêm hào hứng vừa đánh vừa nói thao thao.

-Nàng đã từng nghe qua Đại Nhất Mỹ Nam Trung Nguyên Lãnh Mộ Tuyết rồi đúng không?

Mộ Tuyết nhìn dung mạo không khác nào con Voi của tên Quỷ Tướng đang giao đấu này mà buồn nôn mấy lần chưa phun ra,chán ngán nói

-Đã nghe qua...ngươi đừng nói với ta ngươi chính là Hắn ?

-Khà khà khà...dung mạo của Hắn chỉ đáng xách giày cho ta thôi...

-Ụa!

Lần này không phải là Mộ Tuyết buồn nôn mà là Khiêm Tử Lăng đang đứng quan sát trận đấu,bất giác nôn khan mấy cái.

-Tiểu Tuyết...đi thôi...ta ghét ở đây...ụa...

Mộ Tuyết liền hô lên.

-Lôi Hoả Sát!

Những tưởng sẽ một chiêu lấy mạng tên Ba Tướng,ai ngờ Hoả Lôi bị chướng độc của Ma Vực ảnh hưởng,giảm mất một nửa linh lực,tia điện lửa phóng ra tuy mạnh nhưng đối với Quỷ cấp Trung thì chẳng đáng kể,dễ dàng bị phá giải.Mộ Tuyết nhìn lại Hoả Lôi thì nó dần mất đi linh khí.

-Thôi chết ...Thần Đan dở chứng rồi a...Hoả Lôi bị Huyết Thạch Ma Tôn hạn chế công năng rồi.

Vừa suy nghĩ đến đó thì linh quang Hoả Lôi tắt ngóm nó biến vào tay của Mộ Tuyết.

-Đùa đủ rồi bạch y tiểu nương tử .

Mộ Tuyết vừa ngó lại đã bị một cái túi chụp xuống,Hắn tung chưởng công phá,nhưng bao nhiêu chưởng đánh ra đều bị túi vải kia hấp thụ hết.

-Yaaa...đây là cái thứ gì...

Chỉ nghe tiếng cười hả hê của tên Ba Tướng.

-Khà khà...đây là pháp bảo Túi Ám Tiên do Quỷ Vương đời trước ban thưởng cho dòng tộc Tượng Quỷ của chúng ta...khà khà...nàng khó thoát rồi tiểu nương tử...

-Yaa...thả ta ra,tên khốn này...

Khiêm Tử Lăng trông thấy Mộ Tuyết bị bắt thì mếu máo.

-Á Tiểu Tuyết, Tiểu Tuyết...con Voi khốn kiếp,con Voi xấu xí thả Tiểu Tuyết ra...

Tên Ba Tướng thấy gương mặt ủy mị của Khiêm Tử Lăng lại càng nổi máu dê cụ.

-Ha ha ha...thật là đáng yêu.

Đoạn nắm tay kéo Y đi về lại thị phố.

-Á buông ra buông tay ta ra...

...

Tên Quỷ Tướng Ba Lập này không ngờ lại có chỗ nghỉ ở một biệt viện trong Quỷ Cung dành cho quân tuần tra.Hắn về lại biệt viện đã quăng Khiêm Tử Lăng ngã vào chiếc giường rộng lớn án chừng hơn mười người nằm còn đủ.

-Khà khà khà...tiểu nương tử...một khắc xuân tiêu đáng ngàn vàng...đừng chống cự nữa...

-Buông tay ra tên đầu Voi này...aaaa.

...

Hắn mạnh bạo nắm lấy cổ áo của Khiêm Tử Lăng mà xé toạc ra,Y chống cự giằng lại vì thế đã bị móng vuốt của Ba Tướng cào xước mấy đường, không sâu nhưng máu vẫn nhỏ xuống vài giọt,lớp ngụy trang vì vậy cũng tổn hại như một quả bóng xì hơi , da của Khiêm Tử Lăng bắt đầu teo tóp,nhăn nhúm,từ một cô nương da trắng mịn màng biến thành da khô bò đã phơi được tám nắng, doạ cho tên Ba Tướng một phen vỡ mật.

-Á ...trời đất thánh thần ơi tại sao nguyên hình của ngươi lại xấu xí đến như vậy ...doạ chết Ta ,doạ chết Ta rồi a...

Chưa chờ đến lớp ngụy trang bị lột bỏ khỏi thân của Khiêm Tử Lăng tên Ba Tướng đã biến cái chân của hắn thành một chân Voi đá vào Y.

-Đi chết đi.

-Á!

Khiêm Tử Lăng bị đạp một cái mạnh bạo văng ra khỏi giường bay xa đến gần cửa phòng,Y đau đớn ôm ngực,ói cả búng máu.

-Ca ca đẹp...ụa...Ta đau quá...

Bên trong túi ám tiên Mộ Tuyết đều nghe thấy,cơn giận trong người của Hắn bộc phát khiến máu huyết đảo lộn kích hoạt Thần Đan phát ra luồn linh lực lớn.Mộ Tuyết phá tung Túi Ám Tiên bay ra ngoài.

-Uỳnh.

-Yaaa...

Mộ Tuyết thoát ra khỏi Túi Ám Tiên thì nhìn thấy Khiêm Tử Lăng đau đớn nằm trên đất,ánh mắt của Hắn chuyển hẳn sang màu đỏ,gân tay nổi cộm lên nhìn sang tên Ba Tướng như muốn ăn tươi nuốt sống Hắn.Ba Tướng là Quỷ Tướng dưới sự bảo hộ của Dòng Tộc Bá Dực,năm tháng chinh chiến không ít,nhưng chưa từng thấy kẻ thù nào có sát khí khiếp đảm như thế này,ma tức phát ra từ Mộ Tuyết khiến cho hai đầu gối của Hắn như nhũn ra,chống chọi mà run rẩy.

-Ngươi,ngươi ...thật ra là ai?

Tay của Mộ Tuyết tụ ma lực,nhếch nhẹ khoé miệng nói

-Lãnh! Mộ!Tuyết!

-Ầm!

Ba Tướng bị một chưởng bay thủng mấy vách tường văng ra ngoài hơn nửa dặm bất tỉnh,một chưởng của Mộ Tuyết đã quét bay nửa biệt viện.Quỷ binh , quỷ nô xung quanh bị liên lụy cũng bỏ mạng,thương tích.

Mộ Tuyết dùng một tay ôm lấy eo Khiêm Tử Lăng đỡ Hắn đứng lên

-Ca ca đẹp...Ta đau...

Mộ Tuyết xót xa mà nói

-Không sao, không sao...Ta đưa ngươi đi chữa trị...

Bất chợt Thần Đan không phát huy nữa,Mộ Tuyết nhanh chóng bị giảm linh lực xuống,Hắn dìu Khiêm Tử Lăng chạy khỏi biệt viện của Ba Tướng vì biết sẽ rất nhanh bọn quỷ binh tuần tra sẽ đến.

Mộ Tuyết kiếp trước đã nắm rõ địa hình của Quỷ Cung nên rất nhanh đưa Khiêm Tử Lăng đến Quỷ Y Phòng của Thiềm Thừ bà bà .Thiềm Thừ bà bà này vốn là quỷ nô của dòng tộc Khiêm Lăng cho nên vừa nhìn thấy Khiêm Tử Lăng đã nhận ra được Thiếu Chủ của mình.

-Ngươi ngươi không phải là Lãnh Mộ Tuyết Đường Chủ của Bách Kiếm Môn hay sao,tại tại sao ngươi lại đến Quỷ Cung chứ,ngươi muốn giải cứu bọn Tu Nhân đang bị giam giữ ở nơi này sao?

Mộ Tuyết không kiên nhẫn với Bà ta,chỉ dùng một tay còn lại đã bóp chặt cổ bà ,vừa nhanh vừa độc,khiến cho bà ấy bất ngờ sợ hãi cũng không thể vùng vẫy hay la hét chỉ nghe được những tiếng ú ớ

-Ư..ư...

-Ngươi nghe cho rõ đây mau trị thương cho Khiêm Tử Lăng và tìm cách đưa chúng ta ra khỏi Quỷ Cung ,nếu không Ta sẽ bóp nát cổ của ngươi ,đừng hòng giở trò vì rất nhanh thôi Bá Dực Lãng Thiên sẽ ngửi ra mùi máu của Hắn mà tìm đến đây,khi đó ngươi cũng đừng hòng sống sót.

Thiềm Thừ bà bà sợ chết đến run rẩy cả người gật đầu liên tục,Mộ Tuyết mới chịu buông tay.Nhanh chóng Thiềm Thừ bà bà chạy đi lấy thảo dược đắp lên vùng da bị thương của Khiêm Tử Lăng,vết thương được một mảng ánh sáng xanh lá phủ lên,mùi máu Ma Tộc Hoàng Gia cũng nhạt dần.

Bá Dực đang ngồi trên Ngai Vương ở Đại Điện thưởng thức vũ khúc của mấy ả quỷ tì ,một tay ôm mỹ nữ,một tay chống cằm lên tay ghế,thái độ ung dung thư thả,bổng dưng đầu hai mài của Hắn nhíu nhẹ một cái,phất đứng dậy làm cho vị mỹ nữ kia té nhào ra đất.

-Hừ...mùi máu của Khiêm Lăng Tộc...

-Uỳnh!

Tiếng nổ phát lên làm cho Quỷ Cung chấn động,bọn quỷ binh quỷ tướng mau chóng chạy đến biệt viện của Ba Lập Kháp, không chờ cho bọn quỷ nô báo cáo,Bá Dực đã dịch chuyển đến tận nơi,nhìn thấy trong đống đổ nát còn vương lại vài giọt máu Hoàng Gia Ma Tộc,tâm trạng của Bá Dực cực kỳ bất ổn

-Không còn dấu vết nữa,chạy đi đâu chứ? Có thể đột nhập vào Quỷ Cung trước mũi của Ta sao?

Hắn nắm cổ áo của Ba Tướng kéo lên.

-Là ai?Ai đột nhập vào Quỷ Cung?

Ba Tướng một phát bị kéo tỉnh ,miệng mồm ứa máu nói lắp bắp.

-Đại Đại Vương...Tiểu Tướng không không biết...

Sát khí của Bá Dực bộc phát xung thiên vì cái tên Tướng ngu đần này lại không biết ai đã đả thương mình.

-Grừ...yaaa...

-Uỳnh!

Một cú ném tung Ba Tướng lên không trung tiếp theo là một chưởng lực mạnh bạo khiến cho Hắn nổ tan tành,máu thịt văng khắp chốn,làm cho bọn quỷ binh hồn phi phách lạc kinh hãi.

-Mau tra xét hết tất cả các nơi trong Quỷ Cung,phải truy cho ra kẻ xâm nhập .

-Dạ dạ dạ...tuân lệnh...

...

Khiêm Tử Lăng nhờ có máu Ma Tộc điều thương ,cộng thêm dược thảo của Thiềm Thừ phát huy công dụng cho nên nội thương lẫn ngoại thương đều được chữa khỏi một cách nhanh chóng.Nhưng vì Bá Dực đã yểm một kết giới bao trùm lên Quỷ Cung nên bọn họ vẫn chưa thể rời đi,bọn quỷ binh vẫn lùng sục khắp nơi thấy ai khả nghi là giết luôn không bỏ sót,cũng đã đến Y Phòng của Thiềm Thừ bà bà kiểm tra mấy lần nhưng vì ma lực của bọn chúng không cao nên thuật ẩn thân của Mộ Tuyết không bị phát hiện.Bá Dực qua vài ngày không truy ra kẻ đột nhập lại càng như phát tiết,mở rộng phạm vi tìm kiếm ra khắp Quỷ Thành quyết bắt cho được dòng dõi Khiêm Lăng xử tử.Mộ Tuyết nhìn lên bầu trời trên Y Phòng nhuốm một màu đỏ rực chợt nhớ đến chuyện Thiên Oán diệt Nhân Giới,ngẫm nghĩ thấy khi đó bản thân mình điên cuồng hơn cả Ma Tôn.

-Nếu có được linh lực như lúc đó thì cái kết giới vớ vẩn này đã bị Ta phá hơn trăm lần còn ít...hừ...

Bất giác Hắn đưa tay lên nhìn

-Rốt cuộc quy luật vận hành Thần Đan này là gì?

Khiêm Tử Lăng chạy đến ôm lấy Mộ Tuyết từ phía sau khiến cho Mộ Tuyết điều chỉnh lại cảm xúc,nhoẻn miệng quay đầu lại định dùng gương mặt khả ái nhất để đối diện người yêu.

-Ca ca đẹp...

-Á!...Hú hồn hú vía!

Khiêm Tử Lăng mình trần như nhộng trên khắp người, mặt ,cả đầu tóc đều cắm đầy những kim châm ghim vào, nhìn qua cứ tưởng là con nhím hiện hình khiến cho Mộ Tuyết giật bấn người thản thốt.

-Thiềm Thừ ,ngươi làm gì Hắn vậy hả?

Không nghe tiếng trả lời,Mộ Tuyết vội bước vào gian phòng nơi luyện thuốc của Thiềm Thừ bà bà,Hắn không thấy ai cả,bổng dưng từ trong góc nhà nhảy ra một con Cốc to như cái nồi ,trên trán bị đóng một dấu ma ấn.

-Bà bà...bị phong ấn rồi á?

Mộ Tuyết không thể nào giải thích nổi tại sao Thiềm Thừ đột nhiên đang an lành lại bị phong ấn,nghĩ tới nghĩ lui chợt toé lên tia thông tuệ.

-Là Hắn!

...

Bên ngoài Quỷ Cung một bóng người bí ẩn xuất hiện Hắn nhìn kết giới của Bá Dực mà mỉm cười tinh quái.

-Một kết giới thô thiển như vậy sao có thể giam giữ Thần Đan Bất Diệt...đúng là ngu ngốc...khà khà khà...nhưng ta cũng phải giúp cho ngươi một tay để tìm thấy kẻ thù của mình...Bá Dực Lãng Thiên phen này ngươi mang ơn ta nhé...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.