Tôn Thư chọn trong đống lễ vật mà Hắc Nguyên Dực đưa đến ra một số pháp khí, nguyên liệu mà Tôn Bặc Phương sẽ dùng đến cầm đi, cùng Tôn Tiền Thanh đến viện của Tôn Bặc Phương.
Trên đường đi nhân lúc nâng đỡ cha, Tôn Thư tiện thể bắt mạch cho cha: “Cha, linh điền của người gần đây khôi phục như thế nào?”
Tôn Tiền Thanh suиɠ sướиɠ cười: “Ta tuy rằng còn không có linh lực để tự xem xét linh điền, nhưng là ta có thể cảm giác được khôi phục thật sự không tồi, lại ngâm hơn nửa tháng, hẳn là có thể dần dần ngưng tụ linh lực.”
Tôn Thư bắt mạch nhìn ra cha xác thật khôi phục không tồi, liền yên tâm nói: “Vậy là tốt rồi, Nguyên Dực bảo ta nói cho cha, sau khi ngâm đủ một tháng, thêm chút tụ linh thảo, nếu vẫn mà không thể củng cố linh lực, thì mỗi ngày ăn ngưng linh đan.
Đúng rồi, lúc cha chưa khôi phục được linh lực như trước kia thì tuyệt đối không được nói với bất kỳ ai là tốt nhất.”
Tôn Tiền Thanh gật đầu, suy nghĩ xem làm sao để che dấu linh lực trong cơ thể.
Bặc Cẩm viện tọa lạc tại trung tâm Tôn phủ, xung quanh có nước chảy vờn quanh, hoàn cảnh thập phần thanh nhã, trung tâm viện là một tòa tháp bảy tầng, cao tới mời trượng, đứng ở tầng cao nhất có thể nhìn toàn cảnh Tôn gia.
Việc mà Tôn Bặc Phương yêu thích nhất chính là ở trên đỉnh tháp nhìn toàn bộ Tôn gia do chính một tay mình tạo nên, rất có cảm giác tự hào.
Tôn Thư và Tôn Tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ton-thu-trong-sinh/489361/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.