Mấy ngày sau, Tôn Thư không phải ngâm thuốc tắm, thì là cùng Nỗ Mộc học tập y thuật và cổ thuật kiếp trước chưa học xong.
Còn Hắc Nguyên Dực ngồi ở một bên vừa xem bọn họ thảo luận y lý, vừa đọc sách đả tọa tu luyện hoặc là cùng Hắc Càn chơi cờ, một ngày trải qua thập phần an tĩnh.
Có đôi khi trong lòng Tôn Thư nghĩ, thời gian nếu ngừng ở giờ khắc này thì tốt rồi.
Có điều, hiện thực thời gian lại trôi đi quá nhanh. Trong chớp mắt, ngày Tôn Đại Tôn Tiểu thành thân đã đến.
Cha cậu ngâm thuốc tắm đã được mười mấy ngày, là thời điểm đến Ôn Gia thăm người nhà.
Lúc Tôn Thư đi vào Ôn Gia, từ xe ngựa xuống nhìn hai chữ Tôn phủ, trong lòng đặc biệt châm chọc.
Đời trước, cậu cảm thấy Ôn Gia là nơi cậu tránh gió, là nơi thuộc về cậu, nhưng hôm nay cậu ngược lại thích những ngày ở Hắc phủ, chỉ có nơi đó mới làm cậu cảm thấy an tâm.
Tôn Thư lấy lại tinh thần, đang muốn vào Tôn phủ, liền nhìn thấy một chiếc xe ngựa dừng phía sau xe của cậu.
Sau đó, Nhị bá đại nhi tử Tôn An Dịch cùng tiểu nhi tử Tôn Ngọc từ trong xe ngựa bước xuống.
Tôn Ngọc sắc mặt tái nhợt, một bộ sắp ngất xỉu, người hầu bên người vội vàng đỡ lấy hắn.
“Tiểu Ngọc, ngươi không sao chứ?” Tôn An Dịch quan tâm hỏi.
TÔn Ngọc suy yếu lắc đầu: “Không có việc gì.”
“Ta xem chỗ Lý đại nhân ngươi vẫn là đừng đi nữa, ngươi nghỉ ngơi một đoạn thời gian, an tâm chờ đợi năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ton-thu-trong-sinh/489360/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.