Long Tư Nghị tắm rửa xong đã là chuyện của nửa tiếng sau, Long Tư Nghị chỉ mặc đơn giản một chiếc áo khoác tắm đi ra, một thân lười nhác tùy ý, thật có ý vị mỵ nhân.
Mạc Văn Danh nhíu nhíu mày, tận lực khống chế hơi thở đang ngày càng dồn dập của mình, Tư Nghị như vậy rất có lực hấp dẫn, làm cho hắn toàn thân đền căng cứng, nhưng hắn cũng biết, Tư Nghị như vậy cũng không phải là chuyện hắn có thể vọng niệm, bằng không hắn sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục*.
* Vạn kiếp bất phục: Một khi đã mất thì đời đời cũng không thể lấy lại được.
“Đi thôi, mà khoan, để ta tiễn ngươi”
” … Haha, thời gian có ngắn quá không, vị kia của ngươi có hiểu lầm không?” Tận lực làm cho âm thanh của mình tự nhiên nhất có thể, nhưng Mạc Văn Danh như cũ vẫn cảm thấy thanh âm của mình có chút khàn khàn.
“Hừ, cái đó không cần ngươi lo” Khó có được lúc Long Tư Nghị trừng mắt với Mạc Văn Danh, riêng biểu hiện hôm nay của hắn cô quyết định sẽ làm bằng hữu lâu dài, một nam nhân biết tiến biết lùi sẽ là một bằng hữu tốt.
“Hahaha, phải phải, là ta lo lắng quá nhiều, vậy phiền Tư Nghị tiễn ta xuất môn” Tiếng cười của Mạc Văn Danh trầm thấp mang theo nhàn nhạt vui vẻ, thương cảm của hắn một người biết là đủ, hắn nghĩ mình nên rời khỏi đây thôi.
Hai người cùng nhau ra khỏi phòng, xuống lầu, thẳng đến khi Long Tư Nghị tiễn Mạc Văn Danh ra khỏi cửa vẫn chưa thấy bóng dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tom-lay-anh-giup-viec/143583/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.