Chương trước
Chương sau
“Văn Danh, sự thật này khiến ngươi kinh ngạc đến vậy sao?” Nhìn nam nhân tác phong luôn luôn nhanh nhẹn nay lại vô thố như thế, tâm tình của Long Tư Nghị tự dưng lại tốt lên.
“Haha, thực xin lỗi, ta có chút thất lễ, nhưng cái sự thật này thực sự làm cho ta rất kinh ngạc, Tư Nghị, ngươi không nói đùa chứ? Nếu không sao các ngươi là ở chung nhà?” Mạc Văn Danh xấu hổ cười cười.
“Ở chung nhà cũng đâu nhất định là phải thích, ngươi cũng thấy đấy, chúng ta cũng đâu có tồn tại cái quan hệ mà ngươi tưởng tượng” Long Tư Nghị vừa nói vừa cầm đôi đũa lên, còn hảo ý nhắc Mạc Văn Danh, bắt đầu gắp thực ăn.
Tay nghề của Tư Nghị tốt không thể nói, nếu để lạnh thì tiếc lắm.
Ăn một miếng thức ăn, cảm nhận được mỹ vị trong miệng, Long Tư Nghị hơi hơi nheo mắt lại hưởng thụ, nhất thời làm cho người ta cảm thấy cô nhu hòa không ít.
Cánh tay gắp thức ăn của Mạc Văn Danh vì nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt của Long Tư Nghị mà khựng lại, nhiều năm như thế hắn cũng chưa một lần nhìn thấy bộ dáng này của cô đâu, làm cho người ta càng có dục vọng chiếm lấy làm của riêng, haiz …
Lại ở trong lòng cảm thán thêm chút nữa, Mạc Văn Danh gắp lên chút thức ăn trong dĩa nếm thử … Ân, hương vị thực ngon, không ngờ nam nhân này lại có tay nghề tốt như thế.
Lại ăn thêm một miếng, Mạc Văn Danh cổ quái nhìn Long Tư Nghị một bộ dáng hưởng thụ kia, hắn đột nhiên nảy ra một ý tưởng, có khi nào vì nam nhân kia biết nấu ăn nên Long Tư Nghị mới thích không?
Nghĩ như vậy, thức ăn ngon miệng kia cũng trở nên khó nuốt, hắn luôn cho rằng Tư Nghị là một nữ nhân như vậy chắc chắn sẽ tìm một nam nhân còn cường hơn so với bản thân, lại không nghĩ rằng cô lại coi trọng một nam nhân như thế, tuy rằng không có gì không đúng, nhưng thực sự nam nhân kia chẳng có chút gì đặc biệt cả, tổng cảm giác chẳng xứng với Long Tư Nghị.
Nhưng mà chuyện xứng hay không là vấn đề của hai người họ, cùng người ngoài chẳng chút quan hệ, bọn họ cũng chỉ có thể sốt ruột quan sát mà thôi.
***o0o***
‘Dùng thực không biết vị’, câu này đủ để hình dung trạng thái bữa tối này của Mạc Văn Danh, xong bữa tối, Long Tư Nghị dùng ánh mắt quỷ dị nhìn hắn làm cho hắn có chút xấu hổ.
Mà đúng lúc đó Ôn Thừa Tường cũng xuất hiện bên ngoài phòng ăn.
“Ta tới dọn bàn” Âm thanh của Ôn Thừa Tường có chút rầu rĩ, một mực cúi đầu dọn dẹp mọi thứ.
“Văn Danh, không phải ngươi muốn xem album sao? Đến phòng ta đi” Thanh âm của Long Tư Nghị có chút trầm thấp đáng sợ vang lên, nội dung câu nói dọa Mạc Văn Danh nhảy dựng, Ôn Thừa Tường đang dọn dẹp thân thể cũng cứng ngắc.
“Này …” Mạc Văn Danh hoang mang nhìn Long Tư Nghị, sau lại nhìn Ôn Thừa Tường, bỗng cảm thấy mình có chút đáng thương, toàn tâm toàn ý theo đuổi nữ nhân này, thế nay cô lại đi lấy hắn chọc tức nam nhân khác, haiz.
“Đi thôi” Cũng không quản ánh mắt thực bất đắc dĩ của Mạc Văn Danh, Long Tư Nghị đứng dậy rời khỏi phòng ăn, bước lên lầu.
Mạc Văn Danh nhìn Long Tư Nghị đã đi mất, lại nhìn nhìn Ôn Thừa Tường đang tỏ ra không sao cả, vạn bất đắc dĩ theo Long Tư Nghị rời đi.
Sau khi thân ảnh của hai người họ biến mất trên lầu, Ôn Thừa Tường suy sụp buông dĩa thức ăn trong tay, ủ rũ ngồi phịch xuống ghế.
Haiz, còn hy vọng xa vời gì nữa chứ? Vốn đã chẳng phải chuyện của anh, anh lại còn như thế để làm gì, theo lý mà nói, Tư Nghị chọn ai làm bạn trai là tự do của Tư Nghị, anh ngay cả đau lòng còn không có tư cách, chỉ có thể cố gắng che giấu sự bất đắc dĩ cùng giãy giụa của bản thân, dù cho anh đã đau đến tê tâm liệt phế.
Tư Nghị, Tư Nghị, …
***o0o***
“Tư Nghị, ngươi làm vậy có tốt không?” Ngồi trên sofa trong phòng của Long Tư Nghị, Mạc Văn Danh có chút xấu hổ hỏi.
“Ta làm sao?” Long Tư Nghị vẻ mặt vô tội hỏi, hình như cô cũng chưa có làm cái gì nha
“Haiz, thật nghĩ không ra hai người đã xảy ra chuyện gì”
“Nghĩ không ra thì đừng nghĩ” Kỳ thực, đôi khi chính cô cũng không rõ, với cái nam nhân lúc nào cũng suy nghĩ vớ vẩn kia, vấn đề là ở chỗ nào? (Akako: Người ta bảo ‘họa tự miệng mà ra’)
“Haha, ta không thể, nhưng mà ta hy sinh như vậy, ngươi thế nào cũng nên hảo hảo mà cảm ơn ta đi” Mạc Văn Danh hắn cũng là một nam nhân kiêu ngạo, tuy trong lòng khổ sở, nhưng phong độ thì không thể mất.
“Hy sinh? Mạc tiên sinh, ngài đúng là hy sinh rất lớn a, ta đang nghĩ không biết ngày mai nên cám ơn ngài như thế nào trên sân huấn luyện đây?”
“Tư Nghị, ta không có công lao cũng có khổ lao, ngươi không cần dùng cách đó để cám ơn ta, ta sẽ dậy không nổi mất” Tuy rằng không thích thất bại dưới tay Long Tư Nghị, nhưng hắn lại không có lấy nổi một cơ hội thắng, hơn nữa, vô luận thắng hay thua thì nhất định cũng sẽ bị đánh cho thảm hại, hắn vẫn là nên đừng quá rảnh mà tìm chuyện làm.
“Kia, ảnh chụp này đưa cho ngươi xem, bên trong toàn lại mỹ nữ, nếu coi trọng người nào ta sẽ giới thiệu cho ngươi” Long Tư Nghị ấy thế mà thật sự ném cho Mạc Văn Danh mấy quyển album bìa đen.
“Haha, được”
“Ngươi cứ từ từ xem, ta đi tắm” Nói xong cũng không thèm xem Mạc Văn Danh nghĩ thế nào, cầm áo choàng tắm đi thẳng đến phòng tắm.
Chỉ chốc lát liền có tiếng nước chảy truyền ra, làm cho Mạc Văn Danh vô cùng bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nhận mệnh bắt đầu mở album ra xem.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.