"Haru, cái này là gì ạ?"
"Cháo thịt bằm mày thích."
"Anh mua sao? Em cảm ơn anh."
"Ừ. Mà…mày ốm sao không bảo tao?"
"Em nghĩ anh bận với lại em tưởng cũng sẽ mau hết như mọi lần."
"Ngu ngốc."
"Em xin lỗi."
…****************…
Sau khi gây chuyện lớn náo động cả căn cứ thì làm gì?
Bỏ trốn!
Machiko tìm một cung phố ít người qua lại, nơi tập trung mấy thành phần yếu kém nhất xã hội loạn thế để trốn cảnh vệ điều tra, nó chưa muốn bị chú ý đâu, mệt lắm, vả lại nó cũng không mạnh chỉ đủ phòng thân tí thôi.
"Cô bé sao cháu lại ở đây, còn bịt kín như vậy nóng lắm đấy."
Một bà lão ốm yếu ngồi dưới nền đất quan tâm hỏi han nó.
Machiko nhìn bà sau đó vuốt vuốt tóc mái dính bụi bẩn, nó đã mua bộ đồ khác từ chỗ khu chợ, mấy quần áo cũ có mũ chùm đầu, tóc đỏ giấu trong lớp áo còn cẩn thận lấy bẩn che mặt, dù không xinh bằng nữ chính nhưng Sanzu chăm nó khá tốt.
Da dẻ mềm mại, ngũ quan hài hòa lại còn là tóc đỏ mắt xanh, nhìn kiểu gì cũng là con lai gây chú ý cũng không kém, nó chưa muốn rước thêm họa nên đành chịu bẩn che đi thôi.
"Không sao đâu ạ, cháu xấu lắm. Nếu để lộ ra sẽ bị đánh vì nhìn ngứa mắt mất."
Machiko mỉm cười ngồi cạnh bà lão.
Bà ấy thật đáng thương.
Dáng vẻ già nua khiến nó nhớ đến người bà ngoại quá cố mất vì bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tokyo-revengers-o-mat-the-ta-bau-lay-nam-phan-dien-khong-roi-/3574715/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.