“Ồ, bởi vì tôi đã sống ở Osaka một thời gian dài. Khi rời quân ngũ, vì không tìm được việc ởquê nhà, tôi chuyển tới thành phố lớn. Tôi được thuê vào một cửa hàngrượu, nhưng họ bị phá sản. Từ bấy trở đi, tôi làm nhiều việc khác nhau.Có lúc, tôi đẩy xe bán mì ramen dạo, có lúc tôi lại làm ở một nhà máychế tạo ma-nơ-canh.”
“Có phải đó là khi bác gặp ông Yoshida phải không ạ?”
“Không, không phải, tôi gặp ông ấy sau khi tôi bỏ công việc đó, đến làm nhânviên bảo vệ ở một tòa nhà tại Osaka. Hơn mười năm trước rồi… không… cólẽ phải đến gần hai mươi năm rồi. Tôi biết một nghệ sĩ điêu khắc thuêmột chỗ làm xưởng nghệ thuật ở trong cùng tòa nhà. Chúng tôi trở thànhbè bạn và ông ấy giới thiệu tôi tới sinh hoạt tại câu lạc bộ làm búp bê ở Kyoto do Shusai Yoshida khởi xướng. Yoshida vừa từ Tokyo chuyển đến vàcòn lạ nước lạ cái nên tôi gợi ý tôi có thể giúp nếu ông ấy cần. Rốtcuộc, tôi trở thành phụ tá làm búp bê cho Shusai Yoshida. Ông ấy nóirằng chỉ làm việc này như một sở thích mà thôi, nhưng ông ấy quá khiêmtốn. Nói đến làm búp bê chẳng ai giỏi hơn ông ấy được. Đây không chỉ là ý kiến của riêng tôi đâu, tất cả các chuyên gia đều nói như vậy. Yoshidalà bậc thầy trong lĩnh vực này. Kỹ thuật và nghệ thuật của ông ấy đặcbiệt xuất sắc khi sáng tạo gương mặt búp bê theo phong cách Tây phương.Hồi tổ chức Hội chợ năm 1970 ở Osaka, người ta còn đề nghị ông ấy trưngbày một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tokyo-hoang-dao-an/3114808/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.