Cảnh 1: Một chút ma thuật
“Chà, anh có nghĩ ông Takegoshi tới Kyoto gặp tay Yasukawa không?” Kiyoshi trầm giọng hỏi tôi.
“Không, tôi nghĩ rằng có lẽ Takegoshi mất mà không kịp gặp Yasukawa.”
“Bạn tôi ơi, ghi chép của ông ấy chắc chắn sẽ giải đáp cho một vài câu hỏi,đúng không nào? Hãy nói về chuyện bất ngờ đến với chúng ta nhé. Chúng ta là những người duy nhất biết chuyện này.”
“Được, rất hay! Tôi rất may mắn được biết anh!”
“Hừm. Nếu Van Gogh có bạn bè thì chắc họ cũng chỉ nói được những lời giốngnhau về ông ấy mà chẳng hề biết tài năng thật sự của họa sĩ thiên tài.Thế sách vở có nói gì về Yasukawa không?”
“Có, nhưng phần ghi chép của ông Takegoshi cho chúng ta biết nhiều chi tiết hơn hẳn.”
“Anh biết không, ấn tượng trong tôi về ghi chép của Takegoshi và củaHeikichi là giống nhau. Đó là chúng được cố tình viết ra để cho côngchúng xem.”
“Tôi đồng ý.”
“Rõ ràng Takegoshi quyết địnhkhông đốt nó. Tôi không nghĩ ông ấy có thể làm như vậy,” Kyoshi nói vàđứng lên. “Cuộc đời Takegoshi mới buồn làm sao. Không ai khi đọc nhữnglời thú nhận đó mà lại không cảm nhận được thái độ vô cùng ân hận củaông ấy. Là một thầy bói, tôi đã được nghe tất cả mọi tiếng nói kể từ khi tôi mở văn phòng ở đây. Anh có biết âm thanh của thành phố này là gìkhông? Những tiếng gào thét! Tất cả những tòa nhà kia đều xám xịt buồntẻ. Đôi lúc tôi tự nhủ, “Nghe thế đủ rồi, giờ phải ra tay giúp đỡ thôi.Chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tokyo-hoang-dao-an/3114786/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.