Khi Masako Umezawa bịbắt, bức tranh càng thêm rối rắm hơn nữa. Bà bị buộc tội, nhưng tôikhông tin bà nói thật. Tôi ước gì có thể vào tù để thăm và nói chuyệnvới bà ấy, nhưng lại không thể tìm ra một lý do chính đáng nào.
Tôi thật đen đủi khi dính vào vụ việc chết tiệt theo cách kinh khủng này và không thể giũ bỏ được cảm giác tội lỗi. Thời gian trôi đi, rồi côngchúng sẽ lãng quên, ngay cả những tội ác man rợ, tày trời cũng sẽ bịquên đi. Nhưng trường hợp này thì không. Sau chiến tranh, một cuốn sáchcó nhan đề Tokyo hoàng đạo án được xuất bản đã giúp công chúng tiếp cậnvà biết đến vụ án. Giải đáp bí ẩn vụ giết người trở thành mốt thờithượng và có rất nhiều sáng kiến, gợi ý, tấp nập gửi về cơ quan điềutra. Hàng ngày, các đồng nghiệp của tôi đều đọc kỹ những bức thư kiểunày. Tôi cứ run bắn người mỗi khi họ hét lên, “Thông tin này rất đángxem xét!” Nỗi lo sợ kéo dài cho tới khi tôi về hưu. Thậm chí đến hômnay, tôi vẫn còn bị ám ảnh.
Trở lại thời gian đó, biên chế Phòng 1 của Sở Điều tra hình sự là 46 thanh tra cảnh sát, chịu trách nhiệm về các tội danh gian lận, đốt phá và bạo lực, kể cả các án giết người vàcướp giật, những công việc này bây giờ được chuyển về Phòng 3 và Phòng4. Năm 1943, tôi được chuyển sang Phòng 1 theo đề xuất của ngài Koyama,trợ lý giám đốc đồn Takanawa, người nhiệt liệt khen ngợi tôi vì sự bềnbỉ và óc phán đoán logic. Tôi có nhiệm vụ chuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tokyo-hoang-dao-an/3114784/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.