Gan cô to lắm, dám vào phòng này ngủ sao? Cút cho tôi!
Mẫn Như nghe vậy cũng hoảng sợ vội đi ra khỏi phòng, mới bước được một bước thì đã nghe thấy Lục Khánh Phong gọi điện thoại:
-Ngày mai, lập tức mua giường mới cho tôi. Chiếc giường hiện tại..đốt đi!
Mẫn Như nghe vậy liền cười thầm, ả ta dơ bẩn đến vậy sao?
Sáng hôm sau…
Trên núi…
Tiểu An và Mộc Mộc còn đang ngủ say thì cô Lương đã dậy, nấu được nồi cháo chuẩn bị xuống nghĩa trang Diệp Lan tỉnh dậy từ lúc nào đi đến bàn ăn nhìn cô Lương, cô nói:
-Cô Lương, cháu có thể phụ cô làm việc ở nghĩa trang mà.
Cô Lương nhanh chóng lắc đầu:
-Không được! Cháu chỉ cần trông dùm cô2 đứa nhỏ này là giúp cô lắm rồi.
Diệp Lan nhìn bát cháo sau đó nhìn côLương:
-Cô Lương à.
Cô Lương thấy kì lạ vội đưa ánh mắt khỏ hiểu nhìn Diệp Lan, Diệp Lan nói tiếp:
-Cô..có thể cho cháu tá túc vì tháng được không?
Cô Lương nghe vậy càng thấy khó hiểu hơn, ngất ở nghĩa trang rồi muốn tá túc tại ngôi nhà ổ chuột này.Nhìn Diệp Lan cô Lương cũng đoán được vài phần, không phải con nhà giàu có thì cũng là khá giả. Nhưng cô Lương vẫn vui vẻ đồng ý.
Ngay sau khi cô Lương xuống nghĩa trang, Diệp Lan mới bước ra khỏi cửa nhà. Tối hôm qua cô không thể nhìn rõ nơi này quả nhiên là có một mảnh vườn nhỏ trồng hoa ở bên cạnh.Bảo sao đêm qua cô ngửi thấy được mùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-mot-tong-tai-ac-ma-va-lanh-lung-nhu-anh/3287652/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.