Lần đầu anh thấy yếu lòng
Lần đầu anh thấy em biết trận trọng
Vài giọt nước mắt đã rơi âm thầm
Chúng ta đều giấu!
---------------------------------------
1 tuần sau, chân Diệp Lan đã gần như khỏi, có thể đi lại đượcnhưng bác sĩ nói hạn chế vận động nên cô cũng không hay đi lại nhiều, nhưng càng ngày sự xuất hiện của MẫnNhư trong nhà này khiến Diệp Lan không hề có sự vui vẻ, cảm giác Mẫn Như lúc nào cũng không thích t cô trong nhà…
Bữa tối hôm đó, trên bàn ăn có sự xuất hiện của 4 người: Lục Khánh Phong,Diệp Lan, Tuyết Nhi và cả Mẫn Như…
-Anh mau ăn đi!_Mẫn Như tươi cười gắp thức ăn cho Lục Khánh Phong…
Lục Khánh Phong cũng chẳng nói gì, anh cũng không hề vui vẻ khi thấy Mẫn Như trong nhà nhưng vì Dung Thi Vân nên anh đành chịu sống với cô ta..Tuyết Nhi thấy thế không khỏi bĩu môi khinh rẻ:
-Nên cắt màn kịch của cô đi,tôi thấy ớn lắm rồi
-Tuyết Nhi…Chị làm gì em sao? Sao em lúc nào cũng vu khống cho chị vậy?_Mẫn Như giả bộ như người bị hại đáp lại
-Vu khống? Hóa ra tôi là người vu khống cho chị?_Tuyết Nhi có chút to tiếng
-Chị đâu có…_Mẫn Như đang nói dở thì Lục Khánh Phong đã không nhịn được mà gầm lên
-IM
Nghe thế cả 2 vội im bặt, còn Diệp Lan thì từ đầu chỉ cúi đầu ăn như không có chuyện gì xảy ra, cô cảm giác hôm nay thức ăn rất nhạt miệng, khiến cô không muốn thưởng thức nhưng cũng chưa tìm được lí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-mot-tong-tai-ac-ma-va-lanh-lung-nhu-anh/3287630/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.