Chương trước
Chương sau
Lần đầu anh thấy yếu lòng 

Lần đầu anh thấy em biết trận trọng 

Vài giọt nước mắt đã rơi âm thầm 

Chúng ta đều giấu!

---------------------------------------

1 tuần sau, chân Diệp Lan đã gần như khỏi, có thể đi lại đượcnhưng bác sĩ nói hạn chế vận động nên cô cũng không hay đi lại nhiều, nhưng càng ngày sự xuất hiện của MẫnNhư trong nhà này khiến Diệp Lan không hề có sự vui vẻ, cảm giác Mẫn Như lúc nào cũng không thích t cô trong nhà…

Bữa tối hôm đó, trên bàn ăn có sự xuất hiện của 4 người: Lục Khánh Phong,Diệp Lan, Tuyết Nhi và cả Mẫn Như…

-Anh mau ăn đi!_Mẫn Như tươi cười gắp thức ăn cho Lục Khánh Phong…

Lục Khánh Phong cũng chẳng nói gì, anh cũng không hề vui vẻ khi thấy Mẫn Như trong nhà nhưng vì Dung Thi Vân nên anh đành chịu sống với cô ta..Tuyết Nhi thấy thế không khỏi bĩu môi khinh rẻ:

-Nên cắt màn kịch của cô đi,tôi thấy ớn lắm rồi

-Tuyết Nhi…Chị làm gì em sao? Sao em lúc nào cũng vu khống cho chị vậy?_Mẫn Như giả bộ như người bị hại đáp lại

-Vu khống? Hóa ra tôi là người vu khống cho chị?_Tuyết Nhi có chút to tiếng

-Chị đâu có…_Mẫn Như đang nói dở thì Lục Khánh Phong đã không nhịn được mà gầm lên

-IM

Nghe thế cả 2 vội im bặt, còn Diệp Lan thì từ đầu chỉ cúi đầu ăn như không có chuyện gì xảy ra, cô cảm giác hôm nay thức ăn rất nhạt miệng, khiến cô không muốn thưởng thức nhưng cũng chưa tìm được lí do nào để đứng lên. Đến cuối bữa, MẫnNhư đứng lên định đi lên phòng vì cô ta đã dùng xong bữa, lúc đi qua người Tuyết Nhi, Tuyết Nhi liền cố tình để bát soup rơi vào chân ả…

-A…a.._Mẫn Như kêu lên như được dịp

-Ấy chết..Xin lỗi, xin lỗi!_Tuyết Nhi đắc trí xin lỗi đầy “chân thành”

-TUYẾT NHI!…_Lục Khánh Phong lần này đã đứng lên, giọng nói đầy tức giận

Vì cô em gái này nên hôm nay anh đã phải quá nhiều lời với Tuyết Nhi:

-Cô Lý! Đưa cô ấy lên phòng_Lục Khánh Phong ra lệnh cho cô Lý, khi Mẫn Như được lên phòng thì Lục Khánh Phong vẫn chưa nguôi giận

-Một là em chuyển đi, hai là…thôi ngay trò này…Không nể mặt Mẫn Như thì em nên nể mặt ba mẹ cô ấy _Lục Khánh Phong nói xong liền đi lên phòng

Lúc anh mới bước được một bậc thang thì Tuyết Nhi không nhịn được mà hét lên:

-Anh vừa phải thôi! Tự nhiên để một người lạ vào nhà xong để mặc cô ta lộng hành giờ chỉ vì cô ta bị thương mà anh đuổi em ra ngoài, anh chỉ tin vào mỗi cô ta, anh chẳng biết đâu là phải trái nữa…Soup đã nguội từ rất lâu rồi chỉ đổ vào chân cô ta như nước ấm thôi mà anh có thể vì thế mà to tiếng với em…Em sẽ dọn ra ngoài, mẹ đã chọn cô ta làm dâu của nhà này rồi nhưng em thì không bao giờ đồng ý để cô ta làm chị dâu em đâu_Tuyết Nhi nói xong vùng vằng lên phòng dọn hành lí

Lục Khánh Phong cũng lên thư phòng, nếu xét cho cùng thì lời Tuyết Nhi nói cũng không sai chỉ là Mẫn Như diễn sâu quá thôi…Lục Khánh Phong tạm thời cứ để Tuyết Nhi dọn ra ngoài, nếu có mặt nhỏ ở đây sẽ có nhiều chuyện phiền phức xảy ra…Anh mệt mỏi day day thái dương..

Ngay sau khi phòngăn chỉ còn mỗi Diệp Lan, cô tập tễnh bước ra bể bơi, ngồi lên bờ để 2 chân xuống dòng nước mát lạnh.Cô lúc này có chút choáng váng về lời của Tuyết Nhi, Dung Thi Vân đã chọn Mẫn Như làm con dâu rồi sao? Một nụ cười yếu ớt trên hiện lên trên môi Diệp Lan, hóa ra, những lời anh nói với cô lúc rơi xuống vực chỉ là giả, cô tin rằng một người lãnh khốc như Lục Khánh Phong nể trọng mẹ như vậy chắc hẳn vấn đề chọn Mẫn Như làm vợ, anh cũng sẽ không từ chối…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.