-Lục Khánh Phong! Anh mau mở cửa ra! Mẹ đến kìa_Tuyết Nhi từ ngoài gõ cửa như trời sắp sập đến nơi
Lục Khánh Phong nghe vậy chán nản bước xuống giường, Diệp Lan thở phào cô thấy thật may mắn…Tuyết Nhi ngó đầu vào thấy Diệp Lan đang trong bộ dang “dở khóc dở cười” liền đoán ngay có chuyện gì….Nhỏ chạy xuống cố kéo dài thời gian với Dung Thi Vân để đôi nam nữ kia có thời gian chuẩn bị.
-Mẹ, mẹ mau ngồi đây!
Dung Thi Vân chắc cũng không có nhiều thời gian:
-Lục Khánh Phong đâu? Mẹ muốn gặp anh trai con, nghe nói nó tỉnh rồi mà không thông báo cho mẹ một tiếng…
-Mẹ..Anh ấy mới tỉnh mà_Tuyết Nhi giả bộ làm nũng
Từ phía sau truyền đến tiếng nói đầy nhẹ nhàng, thân thiện mà xen cả giả tạo:
-Tuyết Nhi, chúc buổi sáng vui vẻ! Chị có mua ít hoa quả đến đây!_Mẫn Như cầm giỏ hoa quả bước vào
Tuyết Nhi từ vui vẻ chuyền sang khinh bỉ:
-Anh tôi không cần chị thăm..
-Tuyết Nhi_Dung Thi Vân gầm nhẹ
Cô hậm hực bỏ lên phòng Lục Khánh Phong, Dung Thi Vân tươi cười nhìn Mẫn Như:
-Mau lên phòng Lục Khánh Phong đi cháu…
-Dạ_giọng nói đầy lễ phép vang lên từ Mẫn Như
Bà đi theo Tuyết Nhi lên Phòng Lục Khánh Phong,vừa mở cửa phòng thấy Lục Khánh Phong đang bế DiệpLan vào xe lăn, Dung Thi Vân thấy không vui, bà lên tiếng:
-Lục Khánh Phong! Hai đứa ở chung phòng sao?
-Mẹ, phải con với cô ấy ở chung phòng_Lục Khánh Phong đối với Dung Thi Vân luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-mot-tong-tai-ac-ma-va-lanh-lung-nhu-anh/3287629/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.