Kể từ chuyện đi bơi hôm ấy thì đã tròn một tuần trôi qua.
Nói về ngày hôm ấy, đó là ngày số má nhất cuộc đời Phương Nhi.
Vừa nhục nhã vừa đau đớn.
Tệ hơn cả chữ tệ. May là nó cũng thuộc dạng lạnh lùng vô tư, chứ kiểu để ý thì chắc hẳn bọn kia đã bị nó dày vò tới mức không còn gì để nói rồi.
Mà chủ nhật cuối tuần này cũng được xem là ngày tệ thứ mười của Nhi rồi.
'Alo Như hả?'
'Sao bé yêuu?'
'Đi mua sắm không mày?'
'Bà xã tôi đang đi chơi với chồng yêu là tôi rồi hahaa.'
Nói xong liền cúp máy, cậu bên kia nhìn vào điện thoại vừa lẩm bẩm 'Tôi mới không ngu để cô xử lần nữa.'
Nó thở dài.
Bạn có bồ thì bỏ chạy theo tình, bỏ Nhi một mình cô độc đáng thương.
Ngẫm nghĩ lại chắc nhỏ cũng không tệ đến nỗi bỏ nó và vượt qua sự cám dỗ của đồ ăn đâu ha?
Vừa gọi cho nhỏ nó vừa chọn quần áo cho bản thân và những vật cần thiết để mang theo nữa.
'Số máy quý khách vừa gọi hiện đang bận đánh cờ cùng Chu Công. Yêu cầu để lại lời nhắn và gọi lại sau.'
'TMD, biết mấy giờ rồi không?'
'Mày là ai?'
'Tao là bà nội chuẩn bị xử trảm mày đây.'
'Đùa không vui tẹo nào hết. Bỗn công chúa đích thân gọi tới có gì căn dặn ạ?'
'Ngươi có muốn đi ăn khong..' Nó vừa nói vừa kéo dài âm điệu ra. Đồ ăn là thứ nho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-em-cong-chua-tuyet/2014256/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.