Chương trước
Chương sau
Lần đầu tiên trong cuộc đời Băng Thiệu Huy đối xử với một người phụ nữ đạt quá mức giới hạn của sự tốt bụng, đến cả mẹ anh còn không xem ra gì cớ sao Châu Mãn Kì lại khiến anh thật tâm đến như thế

Hơn cả những điều cô vừa căn dặn càng làm Băng Thiệu Huy thấy khó chịu hơn, những điều ấy cứ như là một giáo viên đang nhắc nhở học trò chứ không phải một cặp đôi thực thụ. Băng Thiệu Huy tự nhận thức anh và Châu Mãn Kì chỉ dừng lại ở mối quan hệ gia sư và học trò nhưng anh vẫn cố níu kéo để có thể ngang nhiên nắm tay cô chung đường

Mặt Băng Thiệu Huy tối sầm mà nhìn bóng hình Châu Mãn Kì rời đi cùng Châu Ánh Vĩ đã xa khuất mắt, bất giác trong túi có một cuộc điện thoại, anh chậm chạp mở khoá điện thoại sau đó cau mày

[Cái gì ? Sao gọi suốt thế ?]

[Em biết là có hơi phiền nhưng anh quan tâm đến em một xíu được không, chúng ta mới quen nhau hai tuần mà cứ như là xa nhau hai năm vậy đó]

Người đầu dây bên kia là Tô Nhược Lam cũng chính là người tình của Băng Thiệu Huy, Thiệu Huy chỉ tốn một tiếng để tán đổ cô gái này, nhan sắc cực kì thăng hạng, học lực cũng chẳng thuộc dạng vừa nhưng hiện tại đầu óc anh cứ bị quay cuồng bởi Châu Mãn Kì

Băng Thiệu Huy rít từng đợt khí lạnh lẽo ngoài trời, kìm hãm giọng điệu của mình nhẫn nại dỗ dành cô gái đang dỗi ấy

[Đang học mà, sao gọi điện cho em được]

[À vậy à ...]

[Tắt !!!!]

[Không, không anh để máy đi em muốn được nghe giọng anh]



Tô Nhược Lam đầu dây bên kia ỏng a ỏng ẹo đến cả một thằng đàn ông như Băng Thiệu Huy còn phát ớn, anh không cho Tô Nhược Lam có cơ hội chiếm vị trí thượng phong đột ngột cúp máy cho dù cô ta có xin xỏ

Thừa biết thời gian đầu quen nhau, Nhược Lam chỉ chấp nhận vì gia cảnh Băng Thiệu Huy giàu có chắc là vì về sau cảm nắng khuôn mặt đẹp trai của anh thế nên cô gái này bất chấp tối nào cũng call gọi điện, thậm chí còn tìm cách qua biệt thự chỉ để chào hỏi bố mẹ Băng Thiệu Huy

Bố mẹ Thiệu Huy thì quá chán anh rồi, thích gì thì làm đi. Hiện tại cả hai chỉ còn hi vọng vào anh lớn đang du học nước ngoài và anh thứ đang công tác tại thủ đô chứ còn Thiệu Huy thì thôi họ không dám bàn

"Mẹ, mai chuyển tiền vào thẻ cho con nhuộm tóc đen trở lại"

Phu nhân Băng lấy làm ngạc nhiên vì hôm nay con trai ngông cuồng trở nên ngoan ngoãn lạ thường

"Đúng chuẩn học tỉ Hiên Lâu rồi , mới một buổi thôi đã chỉnh được cả con trai ta"

"Học tỉ Hiên Lâu ? Ý mẹ là gì ?"

"Thì Châu Mãn Kì đó, con bé được học sinh ở Hiên Lâu đặt cho biệt danh là học tỉ văn học gì đó ... Học hành tiến bộ, nhan sắc cũng thuộc vào hạng đẹp nhưng thường xuyên bị mấy cô gái khác kèm cựa ..."

Mẹ Băng Thiệu Huy ba hoa được vài câu đã bị bố Băng Thiệu Huy chặn họng

"Mình cần gì phải nói cho nó biết chứ, từ từ nó sẽ biết thôi" quan sát hành tung của Băng Thiệu Huy bằng con mắt nghi hoặc

"À đúng rồi, thú thật thì mẹ ưng Châu Mãn Kì lắm~~ sau này nếu lấy nhau thì ta tán thành hai tay hai chân luôn"



Mẹ Băng Thiệu Huy cứ nhao nhao lên mỗi khi nhắc về Châu Mãn Kì, còn Băng Thiệu Huy có vẻ hứng thú nhưng hứng thú này chỉ là nhất thời, anh nghĩ rằng có chút vương vấn rồi lại mất thôi chẳng phải quan tâm

Đêm không ngủ

Băng Thiệu Huy truy cập vào trang cá nhân của Châu Ánh Vĩ trên Facebook, chín phần tò mò in tư của Châu Mãn Kì, một phần soi trang cá nhân của thằng bạn thân

Tin nhắn từ người yêu Tô Nhược Lam cứ liên tục nhảy số trên màn hình, Băng Thiệu Huy khó chịu mở Mess bấm chặn cô ta

Tình cờ Châu Ánh Vĩ up ảnh ăn khuya cùng Châu Mãn Kì vừa xong, Châu Mãn Kì mặt nhăn nhó đang ăn bị thằng em mất dạy chụp hình đã thế còn ghi kèm dòng cap: [Chị heo lớn hơn tôi hai tuổi], mấy phút sau vài chữ Châu Mãn Kì xuất hiện dưới phần bình luận nhìn có vẻ trách móc cậu em sao lại đăng ảnh dìm mình xấu thế

Màn hình điện thoại sáng bừng, quạt trần gió thổi ù ù. Băng Thiệu Huy bỗng chớp nở một nụ cười nhẹ nhàng lưu lại tấm ảnh mà Châu Ánh Vĩ đăng lên Facebook, cập nhật vào trang cá nhân của Châu Mãn Kì nhấn vào lời mời kết bạn

...----------------...

Châu Mãn Kì đến cửa tiệm của mẹ vào sáng ngày đầu tiên trong tuần, hôm nay là ngày quay trở lại trường học để bắt đầu với học kì mới nên Châu Mãn Kì cũng được tạm ngưng bồi dưỡng cho Băng Thiệu Huy vào mỗi buổi sáng theo lịch đi học

Cô ngồi trước ghế chào hỏi nhân viên, rảnh rỗi mở điện thoại lên để xem có thông tin gì mới về các trường đại học phù hợp với bản thân. Vì có thói quen tắt nguồn điện thoại mỗi khi đi ngủ phải đến giờ Mãn Kì mới mở nguồn lên, bài viết ăn khuya cậu em trai đăng đã cán mốc một ngàn cảm xúc, Mãn Kì nghi hoặc thằng nhóc lém lỉnh này chắc được nhiều nữ sinh mến mộ lắm

Nhìn mà xem, có hàng chục tin nhắn chờ gặn hỏi Mãn Kì liệu cô có phải người yêu của Ánh Vĩ không

"Thằng nhóc này đúng là tuổi trẻ tài cao mà" Châu Mãn Kì bất giác nở một nụ cười đầu sáng sớm, cô khép chân đàng hoàng trở lại sau đó cũng cất điện thoại đi mà phụ giúp công việc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.