Đúng 9 giờ khách hành đổ xô ào ạt vào cửa tiệm bao gồm cả phu nhân Băng thị nữa, hôm nay bà mặc áo sơ mi có gắn mệnh danh của trường Cơ Lập, thật ra thì Băng thị là nhà sáng lập của trường tư Cơ Lập nên ít nhất phu nhân của Băng thị cũng cần có một cái danh phận
Nhờ vào tài ăn nói đậm chất dỏng dạc y hệt mẹ Mãn Ánh, các phu nhân thích Châu Mãn Kì lắm đặc biệt là phu nhân Sở thị chuyên môn cứ thấy Châu Mãn Kì ở đâu là kéo cô ngồi xuống tám chuyện
Mẹ Mãn Ánh của cô lúc này tay cầm điện thoại rạo rực đi tìm con gái, Ánh Vĩ hôm nay quên mang theo cơm hộp đành phải nhờ cô mang hộ lên lớp cho cậu
"Mẹ nhưng con là người ngoài làm sao mà vào trường Cơ Lập được ?"
"Mãn Kì con cứ đi đi để cô gọi điện cho người đưa con vào" Chắc hẳn mọi người lại quên rồi nhỉ, người nãy giờ đang ngồi uống trà kia là ai ? Là phu nhân Băng thị cũng là nhà sáng lập của ngôi trường tư kia chứ ai
Nghe qua la giọng nói của phu nhân làm Châu Mãn Kì thấy như mình đang dựa hơi người khác vậy, cô bất động một hồi tay cầm giỏ xách không chút cử động phải để mẹ lay chuyển vài lần cô mới sực nhớ mà vội đem cơm đến cho em trai
[Chị , chị đến chưa ?]
Châu Ánh Vĩ đang sốt hết cả ruột , chắc giờ bụng cậu đã đói meo. Nghe âm thanh não nề qua điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-chi-thi-co-sao-chu/2776910/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.