Mấy người kia nghe Khánh nói như vậy, liền cúi mặt bỏ đi với một chút luyến tiếc
- Anh có cần đối xử không thương hoa tiếc ngọc như vậy không – Vy nói với giọng mỉa mai
- Cần...
- Hừ, anh nói đầy đủ chủ ngữ vị ngữ thì tổn thọ à
- Tôi thích....
- Haizzz....không biết tại sao mấy cô gái kia có thể khen anh đẹp trai, rõ ràng tôi không hề thấy vậy
- Cô phải đi kiểm tra mắt rồi
- Mắt tôi vẫn bình thường
- Vậy thì cô khác người rồi
- Bọn họ khác người thì có
Bỗng điện thoại Vy reo lên, là Sơ Vũ gọi cho cô, Khánh giật lấy điện thoại Vy...bắt máy
- Alô! Tiểu Vy, cô rảnh không, chúng ta đi chơi nhé – Đầu dây bên kia sốt sắng
- Là tôi....
- Vương Gia Khánh?- Nghe thấy giọng nói đó, Vũ giật mình
- Phải...
- Sao...sao cậu lại cầm điện thoại của Phương Vy, cậu ấy đâu, cậu đã làm gì cậu ấy?
- Làm gì sao? tôi thì làm gì cô ta chứ - Khánh liếc sang Vy
- Gia Khánh, anh trả điện thoại cho tôi – Vy hét lên
- Cậu mau đưa điện thoại cho cậu ấy, nếu không đừng trách tôi không khách khí
- Vậy sao? cậu định làm gì tôi đây, Hàn Sơ Vũ
- Cậu....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-anh-chang-trai-bang-lanh/1837132/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.