Ở phía trong, mọi người vẫn đang trong tình trạng đơ toàn tập thì bà Vương quyết định đi dình ( dĩ nhiên cả nấy người đều đi theo) vừa ngó ra thì thấy một cảnh tượng kinh hoàng....không thể tin vào mắt mình....
Khánh khóa môi Vy bằng một nụ hôn ngọt ngào, Vy muốn chống cự nhưng đã bị Khánh gì chắc lấy vai cô, nhưng rồi cũng bị nụ hôn của người con trai ấy mê hoặc. Ban đầu là chống cự sau đó là phó mặc cuối cùng là hôn đáp trả, ở bên kia mấy ông bà đã bị lũ trẻ dọa cho suýt thì rớt tim ra ngoài tưởng là bọn nó tính hủy hôn thật, thấy vậy cũng yên tâm phần nào rồi lại rủ nhau ngồi vào bàn ăn yên tâm phần nào. Một lúc sao bà Vương nhận được một cuộc điện thoại của Khánh
- Mẹ con đưa Vy đi chơi, mẹ nói với hai bác hộ con luôn. Hôn ước cũng sẽ không bị hủy bỏ
- Được rồi, được rồi hai đứa đi chơi vui vẻ.... ta sẽ nói lại
- Vâng – Khánh nói rồi cúp máy
- Tôi sắp bị lũ trẻ này dọa cho rớt tim ra ngoài rồi, haizzz.....bọn trẻ thật là – Bà Vương phàn nàn
- Bọn trẻ cũng thật là, báo hại chúng ta... -- Bà Trần tiếp lời
- Thôi, không có gì là được rồi, chúng ta nâng ly – Ông Vương nói tiếp rồi cầm ly rượu lên
***
Trong xe lúc này, lại là không khí im lặng, Vy vẫn còn "đơ" vì chuyện hồi nãy...
- Cô không biết thở bằng mũi sao? – Khánh lên tiếng
- Hả.....hả... - Vy lắp bắp
- Tệ thật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-anh-chang-trai-bang-lanh/1837128/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.