Theo chân Mạnh Như đến lớp thực nghiệm Tần Phong vẫn phải nhận mệnh tiếp tục bổ túc.
Cô thường hay lấy vài câu hỏi trên bảng mà mình thấy hứng thú sau đó ghi chép lại và giảng cho Tần Phong một hồi.
Tần Phong thấy đến là đáng yêu, anh không quan tâm bài toán lắm, cái anh quan tâm là Mạnh Như sẽ dùng đôi mắt long lanh mà nhìn anh chứ không phải nhìn vài con số đang hả hê trên giấy.
Thấy chưa, anh vẫn cứ là quan trọng hơn đám chữ số vô tri.
Thời gian trôi qua như dòng chảy suối nguồn, chẳng mấy chốc đã đến kỳ thi tháng 12 để bước vào kỳ nghỉ đông.
Tháng trước Tần Phong thế mà thoát khỏi vị trí cuối sổ để vươn lên khiến toàn trường một cảnh ồ lên.
Còn Mạnh Như thì vẫn giữ nguyên phong độ, không lùi không tiến ngồi đầu tiên phòng thi số 2. Điều này làm các giáo viên cứ thỉnh thoảng lại lôi ra chậc chậc tới chậc chậc lui.
"Cô nói xem, có phải trò ấy không muốn vào phòng thi số một ngồi không mà cứ giữ mãi vị trí đó vậy?"
"Thầy nói thừa, chắc chắn là như thế nên em ấy mới không tăng hạng, nhìn cái thành tích của em ấy lần đó xem. E rằng học sinh toàn trường này cũng chỉ có trò Bùi là đủ khả năng giao lưu."
"Chậc chậc, có chuyện hay mà lại không thể công bố thật là nghẹn chết tôi. Cứ nghĩ trò ấy tháng trước phải nhảy lên đối đầu cùng trò Bùi cơ."
"Cái này thì tôi miễn cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-qua-lam-nu-phu-phao-hoi/2716312/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.