Mạnh Như nhìn gương mặt đẹp chết người của Tần Phong đang ngày một gần trước mặt mình thật sự rất muốn lấy một quyển sách thật dày để đập vào mặt anh.
Cô quay đi hít một hơi thật sâu để bình tĩnh, tiếp cận Bùi Cảnh Thâm và có tình ý với Bùi Cảnh Thâm đề là do nguyên chủ trước kia mất não làm ra hiện giờ cái nồi lớn này đang do cô đội. Dù sao có nhảy sông Hoàng Hà cũng không sạch nên Mạnh Như chỉ đơn giản là nhắm mắt cho qua nhưng mà cho dù có là như vậy thì người khác vẫn không chịu buông tha.
Xin đấy! Chuyện đã là quá khứ rồi mấy người thích đào bới như vậy thì nên học làm chuyên gia khảo cổ đi.
Tần Phong suy nghĩ một chút liền sải chân dài đi khỏi lớp, một lát sau anh quay lại đứng trước bàn Hà Cầm nói gì đó Hà Cầm liếc anh một cái rồi thu dọn sách vở chuyển xuống bàn dưới nơi Tần Phong ngồi, Tần Phong cũng thuận thế xách cặp lên chỗ Hà Cầm thành công ngồi cạnh Mạnh Như trước những con mắt ngơ ngác của học sinh trong lớp và Mạnh Như.
Anh vươn tay ra trước Mạnh Như nói:"Từ hôm nay tôi sẽ ngồi cùng cậu, làm quen lại nhé tôi là Tần Phong."
Mạnh Như thấy cánh tay đang duỗi lại mình tuy rằng đó là một bàn tay đẹp hoàn hảo ngón tay mượt mà thon dài những khớp xương đều như tượng tạc rất xinh đẹp nhưng cô không có hứng thú để thưởng thức.
Mạnh Như không ngốc cô biết rằng vừa nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-qua-lam-nu-phu-phao-hoi/2716203/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.