Khi quay đầu mới biết, người Dương Phong chăm chú nhìn lại là Lý Hân đang được Chu Phúc chậm rãi dìu xuống từ cầu thang.
Dù chỉ trong một thoáng nhưng Lưu Vân có thể nhận ra sự rung động trong đáy mắt Dương Phong đối với vị hôn thê kia, làm cô thật rất muốn xé nát bộ mặt xinh đẹp đó của cô ta.
Nhưng hiện tại Dương Phong vẫn còn hôn ước với Lý Hân nên có tức giận cũng chỉ đành kìm nén ở trong lòng.
Bước đến gần Lý Hân vừa xuống lầu, Lưu Vân giọng ôn hoà nói: " Hôm nay anh Dương Phong đến chơi, không có báo trước nên chắc chị cũng bất ngờ lắm."
" Dương Phong?" Nhìn về đại sảnh thì thấy Dương Phong đang ở đó, đúng là bất ngờ thật, Lý Hân gượng gạo cười: " Anh ta..."
" Phương Hân." Sau khi thất thần một hồi lâu, Dương Phong mới nhớ ra lý do mình tìm đến đây, anh vừa đi tới trước mặt Lý Hân đã mạnh bạo nắm lấy cổ tay cô, tức giận chất vấn: " Cô rốt cuộc đang muốn làm gì, trèo lên giường tôi thì có thể hiểu nhưng sau đó còn từ chức thư ký, như vậy là có ý gì?"
Bản thân muốn đến Lý gia để xem tình trạng bệnh của Lý Hân thế nào, nhưng khi nhìn thấy cô thì không hiểu vì sao toàn buông ra những câu gây hìm khích mà ngay cả bản thân cũng không thể hiểu nổi.
Nhìn đôi mắt đối ngược hoàn toàn với lời nói của anh làm cho Lý Hân có chút ngẩn người, vừa cố xoay cổ tay để thoát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-khong-bi-cuon-vao-gioi-tai-phiet/2734213/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.