" Tôi có trì hoãn thời gian quá không?" Lý Hân biểu cảm hối lỗi nói với Sở Kim Phụng: " Hay là chúng ta bắt đầu luôn thôi."
Trước kia Lý Hân phun ra câu nào thì câu ấy như rằng đều tự cao tự đại đầy hóng hách, nhưng người đang bày ra loại biểu cảm kia thì có chút không giống, Sở Kim Phụng nghi ngờ không biết trước mặt mình có thật là Lý Hân không?
Cô hơi đơ người một hồi mới phản ứng lại: " À... à được rồi, đi thôi."
" Đầu tiên hãy mang nó vào đi." Sở Kim Phụng lấy từ tủ kín ra một đôi giày đặt đối diện Lý Hân, thách thức nói: " Nếu cô hoàn thành màn Catwalk với đôi giày 25cm này thì tôi không có gì để phản đối, mà thoạt đầu tôi cũng chẳng phản đối rồi."
" Từng là người mẫu hạng A suốt hai năm nên kĩ thuật chắc không cần phải hướng dẫn nhỉ, Dương tổng cỏ lẽ chỉ đang làm khó cô thôi. Tuy không đành nhưng người làm việc kiếm tiền từ công ty như tôi, ngoài chúc may mắn thì không thể giúp được gì hơn."
Nhìn đôi giày với độ khó cao kia quả thật có chút sợ hãi, ngoài việc luôn giữ thân hình người mẫu thì Lý Hân chưa đi Catwalk lại lần nào suốt một năm qua, nên đối với người từng là người mẫu hạng A như cô mà nói đó cũng ở mức độ khó rồi.
Nhưng đâm lao thì phải theo lao, ai bảo cô lúc đầu lại đồng ý kiểm nghiệm làm chi chứ.
Lý Hân thành thuật mang đôi giày cao 25cm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-khong-bi-cuon-vao-gioi-tai-phiet/2734204/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.