" A Minh, cậu đến đây vào giờ này để làm gì..." Lục Thiếu Giang nói đoạn thì liếc nhìn Lý Hạo một cái: " Còn mang cả cậu ta theo?"
" Hôm nay không phải là thứ bảy sao, tôi mang em ấy đến là để xem Lý Phương Hân bệnh tình thế nào rồi." Du Minh khoác vai Lý Hạo, hơi nâng khoé môi châm chọc: " Cô ta chắc sẽ không giãy giụa té ở đâu đó rồi hét lên đó chứ?"
Lý Hạo đơn điệu gạt tay của Du Minh, cố ý giữ khoảng cách: " Nếu có thì bác sĩ Lục đã thông báo với anh từ lâu rồi, đừng có nói mấy lời xúi quẩy đó."
"..." Lục Thiếu Giang nhìn những cử chỉ thân mật của hai người thì tâm tình có chút khó chịu, nhưng không thể hiện rõ ràng ra bên ngoài: " Phòng khám của tôi đừng có đi đứng tuỳ tiện, mọi thứ ở đây đều liên quan đến bệnh nhân cả đấy."
Lý Hạo chỉ vừa đứng lên đã bị khiển trách liền cảm thấy không thoải mái.
Cậu chỉ là đứng dậy thôi, cũng không có đi lung tung, vậy tại sao lại nói khó nghe như vậy?
Lục Thiếu Giang chỉ hơn Lý Hạo có bốn tuổi - là bác sĩ tâm lý giỏi được kha khá người ở Giang Thành biết đến, không chỉ vì mới hai mươi mốt tuổi đã mở một phòng khám lớn mà còn là do nhan sắc thuần khiết đến mê người của anh ta.
Nhưng ai mà biết được sau cái mác "thuần khiết" được đính kèm thì trong lòng lại có bao nhiêu sự đáng ghét chứ?
Quan hệ giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-khong-bi-cuon-vao-gioi-tai-phiet/2734187/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.