Chương trước
Chương sau
Sau khi từ công viên giải trí Kim Đỉnh trở về, mỗi ngày trôi qua như dài thêm vài giờ.

Hoàng Gia Vũ vẫn như thường nhật, ngồi trước bàn làm việc nhưng dáng vẻ không có mấy phần chuyên tâm, nhìn sơ qua cũng biết là đang sao nhãn.

Thư ký thấy anh tủm tỉm cười một mình mới làm lạ: " Hoàng tổng có chuyện gì vui, mấy ngày hôm nay anh có vẻ giống con người hơn rồi."

" Ý cô trước giờ tôi không giống con người?"

" Ấy không phải." Thư ký Tố Hạ sợ giám đốc hiểu lầm, vội vã giải thích: " Thường ngày anh chỉ như cổ máy làm việc xong thì về nhà, đến nụ cười còn hiếm khi xuất hiện, nhưng bây giờ anh tự xem đi ạ, anh cười tủm tỉm như vậy muốn tôi không chú ý là chuyện không thể."

Gia Vũ dùng tay xoa nhẹ lên cánh môi của mình, quả thật là đã cười... Anh tự hỏi, việc được gặp lại cô gái mà đến nằm mơ cũng muốn nhìn thấy khiến anh vui đến mức này...?

Thường ngày dù dáng vẻ có lạnh lùng thì Hoàng Gia Vũ vẫn rất câu hồn thiếu nữ. Tố Hạ nghĩ rằng nhiều nhất, đây là vẻ đẹp lạnh lẽo của tổng tài cần phải có.

Nhưng sau khi nhìn thấy khuôn mặt điển trai của Tổng giám đốc được tô điểm bằng một nụ cười nhẹ nhàng thì Tố Hạ lại có hơi đổi ý, Tổng tài ấm áp cũng rất tuyệt a.

Nếu không phải Tổng giám đốc có người ngày đêm mong nhớ thì cô đã sớm nhân cơ hội mà tiến tới rồi.

Đột nhiên tiếng xoay tay nắm cửa vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của thư ký Hạ, Hoàng Gia Vũ cũng vì âm thanh đó mà giật mình.

Ai không biết phép tắc, vào phòng Tổng giám đốc không gõ cửa hay báo trước?



Gia Vũ nhanh chóng quay lại dáng vẻ cao lãnh thường thấy, nếu người này không có việc gì quan trọng sẽ lập tức giám chức và giảm lương. Làm việc cho Tulip Tone không thể không có quy tắt như vậy.

" A, Gia Vũ, tôi tìm anh có chút việc."

Vừa tới cửa đã gọi thẳng tên Tổng giám đốc, Tố Hạ suyết nữa bị doạ cho hết hồn.

Hoàng Gia Vũ đang hừng hực sát khí, ngay khi nhìn thấy người vừa bước vào là Lý Hân thì liền thay đổi thái độ mềm mỏng: " Em đến đây có việc gì sao?"

" Em?" Tố Hạ biết Tổng giám đốc của mình là yêu thích vị tiểu thư họ Lý kia, chỉ là đến mức gọi một tiếng "Em" ở nơi công sở thế này liệu có sỗ sàng quá hay không?

" À là chuyện trước đó tôi đã nói với anh." Dù lần đầu anh gọi Lý Hân như vậy khiến cô có chút không quen, nhưng thời gian lâu dần cũng nhanh chóng thích ứng được.

Gia Vũ nhìn ra phía sau Lý Hân còn có một người nữa mới hỏi: " Người này là..."

" Là Sở Kim Phụng huấn luyện viên cũ của tôi, anh còn nhớ khi tôi kể về cô ấy ở nhà hàng Vạn Nhất hay không?" Lý Hân kéo tay Kim Phụng lên phía trước, đi thẳng vào vấn đề: " Hôm nay đưa đến đây cũng là vì việc đã nói trước đó."

" Ngồi đi." Không tiện để người trong lòng phải đứng lâu, Gia Vũ nhanh chóng mời hai người ngồi xuống sofa đối diện bàn làm việc.

Mấy ngày trước, sau khi đã suy nghĩ kĩ càng, Sở Kim Phụng mới liên lạc lại cho Lý Hân để chấp nhận lời chiêu mộ từ cô ấy, nhờ Lý Hân mà cô biết được công ty sắp tuyển dụng mình là Tulip Tone(TT).

Như những lần trước, cô tra trên internet thông tin về công ty sắp tới mình sẽ làm việc, điều khiến cô bất ngờ là nó còn nổi tiếng hơn cả Dương Thịnh nhưng là ở nước ngoài.

Trên các bài báo về TT có viết "Trụ sở chính được xây dựng ở Lâm Hải vào hơn mười bảy năm trước nhưng mọi sự kiện và những buổi ký kết đều tiến hành ở chi nhánh lớn nước ngoài", như vậy đã đủ để hiểu, nói là trụ sở chính nằm ở Lâm Hải nhưng Tổng giám đốc ở đâu thì trụ sở chính ở đó thì đúng hơn.



Vừa rồi đứng trước cửa công ty Tulip Tone, Sở Kim Phụng còn ngây người hết mấy phút, không nghĩ diện tích chi nhánh của công ty này lại ngang bằng với Dương Thịnh.

Dù chỉ là một chi nhánh...

Nhưng Tổng giám đốc ở đây thì có vẻ tạm thời nơi này sẽ biến thành trụ sở chính rồi.

" Chào anh, tôi là Sở Kim Phụng. Đến đây để ứng tuyển vị trí huấn luyện viên." Kim Phụng không tiếp tục để ý đến chuyện khiến mình nặng đầu, cô bày tỏ sự kính trọng, dũi tay ra mới nói: " Rất vui được gặp mặt."

Là người mà Lý Hân đưa tới, Hoàng Gia Vũ cảm thấy không có vấn đề gì, chỉ là phải tiếp xúc da thịt thì có hơi không muốn.

Một cái liếc mắt của Gia Vũ, thư ký Tố liền biết ý, nhanh chóng tiến đến bắt tay Sở Kim Phụng, rạng rỡ nói: " Rất vui được gặp huấn luyện viên, xin thứ lỗi vì sự thất lễ này, Tổng giám đốc không hay tiếp xúc cơ thể với người khác nên..."

" À không sao, chỉ là phép tắt xã giao không cần quá để ý." Kim Phụng rất thoải mái ở vấn đề này, dù gì cũng không phải chuyện lớn đến mức phải câu lệ từng chút một.

" Cô không có vấn đề là được rồi, rất vui được gặp mặt." Gia Vũ hơi mĩm cười: " Vậy... có thể cho tôi xem bằng cấp và hồ sơ được không?"

Lý Hân bị nụ cười của Hoàng Gia Vũ thu hút, làm cho ngây người mất một lúc, tay cầm hồ sơ cũng quên đưa cho anh.

" Phương Hân? Hồ sơ của tôi?" Thấy cô mãi vẫn không đưa ra hồ sơ, Sở Kim Phụng mới lay vai nhắc nhở.

Đột nhiên bị tác động từ đâu khiến Lý Hân hơi giật mình, cô tròn mắt nhìn Kim Phụng rồi nhanh chóng đặt hồ sơ lên bàn: " ...A xin lỗi, tôi, tôi không chú ý."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.