" Mừng tiểu thư trở về dinh thự." Trương quản gia trịnh trọng cúi người, niềm nở chào đón.
Lý Hân xách vali vào cổng, tiện tay đưa nó qua gia nhân, vừa nói: " Đã lâu không gặp, ông vẫn khoẻ chứ, có vất vả lắm không?"
" Công việc của tôi là vậy, sớm đã quen rồi, tiểu thư không cần để ý đâu ạ."
Sau khi hầu nữ sắp xếp lại quần áo cho Lý Hân, Trương quản gia rất nhanh đã gọi đầu bếp chuẩn bị bửa sáng giúp cô ấy.
Mấy ngày vắng bóng Lý Hân, cả dinh thự như rơi vào trầm thấm, ãm đạm đến buồn tẻ.
Nay Lý Hân trở về, tất cả gia nhân đều vui mừng rạo rực.
Trước kia tiểu thư tuy xấu tính là thật nhưng dạo gần đây đã thay đổi rất nhiều rồi, chẳng những quan tâm đến gia nhân trong nhà mà còn tăng lương cho họ, bảo sao không yêu quý cô cho được?
Trương quản gia nho nhã gõ cửa: " Tiểu thư, đến giờ dùng bữa rồi ạ."
Đang sắp xếp lại đống tiểu thuyết thì nghe tiếng gọi, Lý Hân hơi hoảng, vội ém nhẹm toàn bộ dưới ngăn kéo tủ sát vách giường: " À, à được rồi cháu ra ngay đây."
Đọc loại tiểu thuyết này ở dinh thự của mình có gì phải lo lắng chứ?
Nhưng cẩn thận cho chắc vậy.
Mấy món ăn bày trí đẹp mắt vẫn còn hơi ấm bốc lên, vị ngọt dịu của cá tươi, mặn mà của từng lát thịt khiến Lý Hân trong phút chốc quên mất mệt mõi suốt một tuần qua ở Lý gia.
Cô ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-khong-bi-cuon-vao-gioi-tai-phiet/2731491/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.