5.
Trở lại biệt thự ở trung tâm thành phố trong sự vô tri.
Đèn phòng khách vừa bật lên, một người đàn ông với gương mặt không cảm xúc ngồi trên sofa.
Suýt chút nữa dọa tôi ngất xỉu.
Đây chẳng phải là vị kim chủ số 3 của tôi, Giang Dật Xuyên, tổng giám đốc của tập đoàn Giang Thị danh tiếng lẫy lừng sao?
Sững sờ ba giây, tôi quay đầu chạy.
Cửa lớn đóng sầm lại ngay trước mặt tôi.
Ngẩng đầu lên nhìn, đối mặt với gương mặt tươi cười xen lẫn nét lưu manh, cà lơ phất phơ.
“Chị à, còn chưa nói rõ ràng đã muốn chạy đi đâu?”
Choáng, kim chủ số 2.
Cậu út quần là áo lượt của nhà giàu số một châu Á, Âu Trạch.
Tấn công trước sau, tôi quyết định giả ch.ết.
Theo tình thế, tôi yếu ớt ngã trên đất, bất tỉnh nhân sự!
Chú sói con Âu Trạch hơi hoảng hốt: “Chị ơi!”
Giang Dật Xuyên thong thả bước tới trên đôi chân dài, từ trên cao nhìn xuống tôi, giọng điệu lạnh nhạt:
“Ngất thật hay ngất giả?”
Lúc này tôi không nên nói.
Nhưng tôi không quản được miệng mình.
Thế là tôi nhắm chặt mắt, khóe miệng giật giật: “Ngất giả.”
Âu Trạch:...
Giang Dật Xuyên:...
“Đứng lên.”
Giọng điệu Giang Dật Xuyên bình tĩnh, lờ mờ bộc lộ sự tứ.c gi.ận.
Tôi chậm rãi bò dậy khỏi mặt đất.
Âu Trạch dựa vào tường, nhướng mày nhìn tôi, trong đôi mắt đào hoa mang theo một nụ cười khó đoán: “Chị rất biết chơi đấy.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xep-ca-cho-cac-kim-chu/2954602/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.