Editor CO6TINY
Phó Lập Ngôn thật ra đoán được Du Bạch muốn hỏi anh cái gì.
“Em cảm thấy có vấn đề gì?" Cách nói của bác sĩ Phó vẫn như bình thường, như kiểu đang hỏi tối nay em đã ăn gì rồi.
Du Bạch nhẹ nhàng thở ra, cậu rất sợ đối phương sẽ lộ ra biểu cảm kinh sợ khi nghe mình hỏi như vậy.
Nhưng Du Bạch vẫn lo lắng như cũ, cẩn thận dè dặt hỏi bác sĩ Phó: “Anh biết mình là thế... từ lúc nào?"
Phó Lập Ngôn ngẫm nghĩ trong chốc lát, nghiêm túc trả lời Du Bạch: “Tình huống của anh không quá giống em. Từ sớm anh đã ý thức được chuyện này, thời điểm vào tuổi dậy thì, các bạn nam cùng lứa khác sẽ trò chuyện về các bạn nữ dễ thương này nọ, chú ý tới ngực hay tóc tai của các bạn ấy, nhưng anh lại khác bọn họ, anh lại bị hầu kết của các bạn nam thu hút hơn, cẳng chân lộ ra ngoài quần short của họ cũng đập vào mắt trước, thậm chí đối tượng lúc tự an ủi trong đầu cũng là con trai."
Lúc bác sĩ Phó giảng tính hướng cho Du Bạch, đã lựa chọn nói phần tính trước.
Làm Du Bạch nghe xong không được tự nhiên lắm, xấu hổ đỏ bừng cả tai, mồ hôi mồ kê tuôn như mưa.
Phó Lập Ngôn vẫn cứ thản nhiên giảng giải cho Du Bạch như trước.
“Giờ sang bên kia khá ồn, nếu không vội, chúng ta ở chỗ này ngồi chốc lát nhé.” Phó Lập Ngôn chỉ vào hàng ghế dài ven đường.
Du Bạch hít sâu một hơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-voi-ten-cung-ban-cha-ua-gi-nhau/3513946/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.