Editor CO6TINY
Du Bạch thu dọn cặp sách, thay áo ngủ, đến cả đồng phục cùng đồ rửa mặt mai cần dùng đều đem hết sang nhà Trần Phi Dự.
Trần Phi Dự tắm xong, dựa người vào cửa phòng tắm, nhìn Du Bạch đem cốc đánh răng cùng khăn lông đặt song song một chỗ với đồ của cậu, những cảm xúc rối bời trong lòng phút chốc tan thành bọt biển.
Cậu cảm thấy trong lòng mình chỉ còn sót lại vị ngòn ngọt của kem sữa chua vị xoài Du Bạch mua cho mình, ngay cả khi đã súc miệng, vị ngọt vẫn còn lưu lại cuống họng.
“Đi ngủ đi.”
Du Bạch đặt đồ xong, bảo Trần Phi Dự đi ngủ trước, cậu tắt hết đèn trong phòng khách đâu vào đấy xong mới theo vào.
Đầu giường của Trần Phi Dự đặt đèn led đầy sao Du Bạch tặng cậu, bên cạnh là mô hình hoàng tử bé được đặt trên bánh sinh nhật ngày đó.
Trần Phi Dự chừa phần giường bên trong lại cho Du Bạch, cậu nói: “Tắt đèn đi.”
Du Bạch tắt đèn, ngáp một cái: “Ngủ ngon.”
Trần Phi Dự như cũ đặt hai cái chăn ở trên giường, Du Bạch đắp chăn của mình xong, tiện tay giém góc chăn cho Trần Phi Dự.
Trần Phi Dự nhắm mắt rồi, nhưng Du Bạch đoán, cậu còn chưa ngủ.
Du Bạch không có tật lạ giường, vừa đặt người nằm xuống đã ríu cả mắt, lúc cậu vừa mới chợp mắt, chợt nghe thấy có tiếng người đang nói chuyện.
“Ngủ rồi sao?”
“Du Bạch?”
Mí mắt Du Bạch nặng trịch, nhưng ý thức rất nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-voi-ten-cung-ban-cha-ua-gi-nhau/3506396/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.