Yến Minh Phong kéo người lên, "Còn muốn tiếp tục sao?"
"Không được không được, về nhà thôi." Thiệu Đường đeo mũ và khẩu trang cho hắn, nhỏ giọng nói: "Không thể cho người khác nhìn thấy."
Cậu vừa nhìn thấy một cô gái nhỏ muốn đi về phía này.
Cũng không biết đối phương nói chữ nào hài lòng hắn, Yến Minh Phong muộn thanh nở nụ cười, nhẹ giọng nói: "Ừm."
Nơi này cách căn hộ Thiệu Đường ở không xa, hai người dứt khoát đi bộ về nhà.
"Ngày mai tôi đi tìm Lưu ca, hỏi anh ấy có thể để anh tạm thời làm trợ lý của tôi hay không, chờ sau này anh quen thuộc với thế giới này, muốn làm gì tôi lại giúp anh tìm...."
Thiệu Đường lải nhải sắp xếp chuyện sau này, nhưng cậu nói nửa ngày cũng không thấy người bên cạnh đáp lại.
Người kia tuy rằng ít nói, nhưng vẫn thỉnh thoảng ừ một tiếng, lần này thời gian trầm mặc hình như dài hơn một chút.....
Thiệu Đường nghi hoặc nhìn sang bên cạnh, bên cạnh trống rỗng làm sao còn có bóng dáng người đàn ông nào.
"Cái gì vậy, trước khi đi cũng không nói một tiếng....."
Thiệu Đường cũng không biết là mất mát hay bất mãn nhỏ giọng lẩm bẩm một câu, cúi đầu tự mình về nhà.
Yến Vương phủ.
Yến Minh Phong mở mắt ra, khi đối mặt với xà nhà quen thuộc, tay hắn theo bản năng sờ về phía tóc mình.
—— Là tóc dài.
Hắn kinh ngạc nhìn về phía trước, hồi lâu, thở dài một tiếng, không tiếng động nỉ non: "Nhanh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ve-nguoi-trong-sach-tro-thanh-su-that/2902908/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.