Thiệu Đường lo lắng trong lòng khẽ thở dài một tiếng, ôm hắn, nhẹ giọng nói: "Đừng lo lắng, tôi không phải là đại minh tinh gì, qua khoảng thời gian này là được rồi."
Bây giờ cậu đang lo lắng về việc gia đình mình có biết chuyện này hay không.
Suy nghĩ này vừa mới nổi lên, điện thoại di động bên cạnh liền vang lên.
Thiệu Đường bất đắc dĩ buông tay ra, cầm điện thoại đi ra ban công.
Dùng thời gian rất lâu để nói với cha mẹ mình không sao, đây đều là chuyện bình thường trong giới giải trí, không sao, qua một thời gian là tốt rồi, thật vất vả mới lừa gạt chuyện này cho qua, Thiệu Đường lại nhận được điện thoại của Thiệu Khâm.
Anh trai cậu thì không dễ lừa gạt như vậy, em trai mình đang nâng trong lòng bàn tay bị chửi bới như vậy, Thiệu Khâm tức muốn nổ phổi. Nhưng ngành công nghiệp anh điều hành không liên quan đến làng giải trí, không có giải pháp tốt cho chuyện này.
Thiệu Đường thấy trong lời nói của anh trai đều là phải ra tòa kiện tất cả những người mắng cậu, liên tục trấn an, thật vất vả mới ổn định được anh trai, điện thoại của Lưu Triệt cũng gọi tới.
Tiếp theo, bạn bè bình thường có quan hệ không tệ với cậu đều gọi điện đến hỏi thăm, còn có không ít người muốn nhân cơ hội đào càng nhiều thông tin, Thiệu Đường dí dỏm hai câu đuổi bọn họ đi, sau đó trực tiếp tắt điện thoại.
Hứa Tiêu thấy vậy, cũng không dám làm phiền cậu nữa, dụi dụi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ve-nguoi-trong-sach-tro-thanh-su-that/2902907/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.