Edit: Ngũ Ngũ 
Reloader: tiểu Bạch 
Sau khi tan học Ngô Tuệ đã đi trước, một câu cũng không nói. 
Từ Thiến cùng đám người Kỷ Thiều đi đến căng tin tầng hai, tuy so với tầng một ít người hơn một chút, nhưng vẫn là rất đông, các nơi lấy thức ăn đều xếp thành hàng dài. 
“Kỷ Thiều, cậu giúp mình lấy một phần khoai tây hầm thịt bò nhé!” Từ Thiến đang ở chỗ lấy súp, ngẩng cổ hô với Kỷ Thiều. 
Kỷ Thiều cầm khay thức ăn, lấy ba món, hắn thấy Thôi Ngọc đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, khay thức ăn cũng chưa lấy, cau mày hỏi, “Cậu muốn ăn cái gì?” 
“Cà chua.” Thôi Ngọc nói, “Còn có cá băm viên.” 
Kỷ Thiều lấy tiền từ trong túi áo ra, chọn hai món ăn Thôi Ngọc vừa nêu. 
Bốn phía đều là người, ồn ào, chen tới chen lui, quần áo giày dép không chỗ nào không bị quẹt qua. 
Kỷ Thiều chọn xong sáu món, giơ cao khay thức ăn lên di chuyển đến Thôi Ngọc bên kia, hắn lớn tiếng nói, “Ngồi chỗ nào? Không có chỗ.” 
Hắn vừa dứt lời, ở bên cạnh có mấy sinh viên đã ăn uống xong xuôi, bưng khay thức ăn rời khỏi. 
Thôi Ngọc ngồi đối diện với Kỷ Thiều, cậu cúi đầu ăn cơm, yên lặng không lên tiếng. 
Từ Thiến ngồi bên cạnh Kỷ Thiều cầm đũa đem thịt trong khay của mình lựa ra toàn bộ, gắp từng miếng để qua cho Kỷ Thiều, cô lại từ trong khay của Kỷ Thiều gắp từng con cá chiên giòn qua bên khay của mình, làm không biết mệt. 
Trần Hạo đang ăn cải trắng, ê răng, “Hai người chim chuột với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-van-luon-di-theo-cau/40059/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.