Đây vẫn chưa phải là điều đáng sợ nhất.
Đáng sợ nhất chính là khi chị họ nhìn thấy tôi ở trong nhà, chị ấy nhìn về phía tôi cười nhẹ một cái rồi nói với chiếc điện thoại đang cầm trên tay.
“À con không có đi nhầm nhà, vâng, con thấy Mập Mập ở trong nhà này.”
Sau đó, dường như chị ấy nhớ ra điều gì đó nên nhanh chóng che camera lại rồi nói “Vậy không có chuyện gì nữa thì con cúp máy trước nha cô.”
Tôi: …
Giọng tôi không khống chế được mà run run hỏi “Chị ơi, cô nào vậy ạ?”
Chị họ “Em nghĩ chị có mấy cô?”
Tôi run rẩy giơ một ngón tay.
Chị họ tôi gật đầu lia lịa.
Chị ấy quay sang nhìn kỹ Giang Hạo một lần nữa rồi vỗ vỗ vai tôi.
“Giỏi nhể, có bạn trai cũng không nói với chị trước tiếng nào.”
Tôi khóc không ra nước mắt “Không…”
“Thôi khỏi phải biện hộ nữa, em lo tìm cách giải thích với mẹ em đi.”
***
16.
Lúc này điện thoại của tôi gần như muốn bị nổ tung bởi mẹ tôi liên tục gọi đến.
Tôi trực tiếp chuyển điện thoại sang chế độ im lặng rồi ngồi trên sô pha, tay thì nắm lấy tay Giang Hạo.
Đúng, mọi người không nghe nhầm đâu, tôi thực sự đang nắm chặt lấy tay Giang Hạo.
Để tăng thêm tình đoàn kết, tình thương mến thương!
Tôi: “Bây giờ chúng ta là người trên cùng một chiếc thuyền*.”
Giang Hạo “Ừm.”
“Vậy thì bây giờ anh chính là bạn trai của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-sep-cu-tro-thanh-ban-cung-nha/2559387/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.