Pháo hoa được đặt rất nhiều ở đây, bên cạnh đó cũng có chút túi đồ ăn nhẹ cho mọi người khi cần. Tôi không người chuẩn bị kỹ càng như vậy lại là Nguyễn Nam Phong. Cậu ta vậy mà cũng thấy ngày hè này thú vị à.
Lan Thanh nhìn thấy có pháo hoa liền reo hò vui sướng như một đứa trẻ:
“ Pháo hoa, chúng ta sẽ đốt pháo hoa chứ?”
Nam chính cầm chỗ pháo hoa lên xem xét, bình thản nói:
“ Được, đây là pháo hoan an toàn. Anh họ, là anh chuẩn bị trước sao?”
Nguyễn Nam Phong đẩy gọng kính của mình lên gật đầu:
“ Tối nay sẽ có sao băng, nơi này dễ thấy nó nhất “
Lan Thanh hỏi lại:
“ Thật sao, sẽ có sao băng ở tối nay?”
Nguyễn Nam Phong trả lời:
“ Là thật. Dự báo thời tiết báo như vậy”
“ Háo hức thật đấy, mong mau đến quá đi “
Tôi nhìn lên bầu trời đếm tĩnh mịch, hôm nay ánh trăng rất sáng không có nhiều mây đen có lẽ sẽ có sao băng thật sự. Đêm tối nay cũng thích hợp cho tôi rời đi một cách thầm lặng.
“ Lưu Ánh “
Nam chính gọi tên tôi, cậu ta đi từng bước đến gần chỗ tôi. Tôi khó hiểu nhìn cậu ta, không đợi tôi hỏi chuyện, cậu ta đã lên tiếng trước:
“ Xin lỗi.”
“ Xin lỗi vì đã hiểu lầm cô. Đáng ra tôi nên nghe chuyện từ hai phía không nên nghe từ Ái Nhi. Tôi biết bản thân mình nói xin lỗi bây giờ nghe rất ngu ngốc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nhan-vat-phan-dien-ket-hon-voi-nhau-sao-/3558016/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.