Bệnh đau tim của Lưu Ánh vẫn diễn ra mặt dù tôi đã nhờ Moah điều chỉnh lại thể trạng, chỉ cần cảm thấy cảm xúc của tôi có chút kích động thì liền phát tán.
" Chắc là do hiệu ứng nhân vật đấy ạ. Cho nên dù ký chủ diễn sâu thế nào cũng phải vừa thôi " Moah an ủi nói.
Thấy tình trạng tôi thở dốc liên tục, Nguyễn Minh Tế có chút hốt hoảng chạy đến đỡ tôi ngồi trên giường.
" Tôi, tôi chạy xuống nhà kêu người lên " Khuôn mặt của cậu ta căng thẳng.
" Không…cần " Tôi giữ tay cậu ta lại.
Tôi cố gắng điều chỉnh lại cảm xúc, hít thở từ từ. Hít vào và thở ra một cách nhịp nhàng dần dần cảm xúc tôi ổn định lại. Bàn tay Nguyễn Minh Tề nắm tay tôi vô cùng chặt, tôi cảm nhận được cơ thể cậu ta vô cùng đang căng cứng. Cậu ta đây là đang gồng bản thân mình lên.
" Cậu làm tay tôi đau đấy " Tôi phàn nàn
" A, xin lỗi " Cậu ta nhanh chóng rút tay ra, bàn tay cậu ta có chút lớp mồ hôi vì do quá căng thẳng.
" Xin lỗi…" Cậu ta cúi đầu mà hối lỗi.
" Tôi không nên nhắc đến chuyện đó, xin lỗi "
Tôi im lặng không nói gì, hai bàn tay cậu ta xoan xuýt vào nhau vì sự việc sợ hãi lúc nãy.
" Có phải cô ta nhờ cậu đến nói với tôi những việc đó "
" Không, là ý định của tôi " Cậu ta vẫn cúi mặt.
" Đây là lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nhan-vat-phan-dien-ket-hon-voi-nhau-sao-/3470644/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.