Sau cuộc nói chuyện ‘vui vẻ’ giữa tôi và thái tử thì bầu không khí ở căn phòng dành cho khách này càng trở nên âm trầm hơn. Những mảnh sứ của chiếc ly vẫn được giữ nguyên tại vị trí, không ai trong chúng tôi kêu người vào dọn dẹp những mảnh sứ ấy.
Một lúc sau cánh cửa phòng khách mà chúng tôi đang ở được mở ra, một người đàn ông và hai phụ tá của ông ấy bước vào. Theo sau họ còn có một vị nữa, đó là công tước Louis.
Lại nữa rồi, cảm giác khó chịu trong người tôi khi gặp anh ta lại trồi lên. Tôi muốn rời khỏi căn phòng này ngay lập tức.
" Chào điện hạ và công nương Henry. Tôi là Robert Powers bên cạnh tôi là hai người phụ tá của mình. Chúng tôi là người sẽ phụ trách lễ phục của hai vị ạ. " Bọn họ cúi chào và sau đó nhìn về phía vị trí của những mảnh sứ dưới chân tôi.
" Ôi trời, công nương Henry tại sao dưới chân người lại có các mảnh sứ thế kia. Người có bị thương không?" Nói xong anh ta quay qua nói với phụ tá của mình
" Mau kêu người đến dọn dẹp và mời cả y sĩ qua đây "
Bọn họ hốt hoảng còn hơn cả tôi.
Tôi liếc nhìn qua vị thái tử kia, anh ta vẫn ngồi bất động tại chỗ không lên tiếng như thể đang xem một bộ phim vậy.
" Ngài Robert đến để lấy số đo trang phục từ tôi sao?" Tôi đứng dậy rời khỏi vị trí của những mảnh sứ ấy đi đến trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nhan-vat-phan-dien-ket-hon-voi-nhau-sao-/3392520/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.