" Ký chủ, tại sao chị lại không đi xem đứa trẻ đó vậy, dù sao chị cũng định mua nó mà " Moah hỏi tôi.
" Không cần thiết. Chị không phải chủ nhân mua đứa trẻ ấy " Tôi sải bước trong đêm trở lại dinh thự của mình, men theo con đường cũ mà đi.
Oliver cầm chiếc đèn đứng ở cổng sau đợi tôi, thấy tôi bước vào bà liền mỉm cười và gật đầu nhẹ.
" Tiểu thư, đêm khuya cẩn thận cảm lạnh "
"Ừm. Cha ta, ông ấy trở về chưa?" Tôi hỏi Oliver
" Vẫn chưa thưa tiểu thư. Có lẽ sáng ngài ấy sẽ về" Giọng dịu nhẹ mà nói.
" Cảm ơn dì. Dì cũng nên đi nghỉ ngơi đi. Chúc ngủ ngon." Nói xong tôi liền chào tạm biệt dì ấy và về phòng của mình.
" Ngủ ngon tiểu thư của ta".
Sáng hôm sau tại dinh thự gia tộc Henry, người cha của tôi cũng đã trở về khuôn mặt tiều tụy nhắn nhó của lão khiến tôi cảm thấy rất thích thú. Lão đi thẳng vào phòng ngủ của mình, hôm nay tôi không cần phải ăn sáng cùng với lão nữa rồi.
Vẫn như mọi khi tôi vào thẳng hoàng cung thu thập trị số ác nữ.
" Không phải ta nói cô không được xuất hiện ở trong hoàng cung sao. Cô nghe lời ta như gió thoảng qua tai à " Tên thái tử tức tối hẳn lên.
" Là bệ hạ cho người gọi thần vào để may trang phục ạ." Tôi thảnh thơi ngồi uống tách trà.
[ Ting, chúc mừng ký chủ nhận được 5 điểm trị số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nhan-vat-phan-dien-ket-hon-voi-nhau-sao-/3392519/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.