Một buổi chiều của tháng Mười Một, ánh mặt trời yếu ớt đâm xuyên qua lớp kính thủy tinh dày in những vệt sáng nhợt nhạt lên bức tường trắng tinh của phòng họp câu lạc bộ tranh biện.
Bên trong căn phòng là những âm thanh bàn luận liên tục không ngớt.
“Mọi người, chủ đề hôm nay của chúng ta là khởi nghiệp, đội chính sẽ đưa ra quan điểm trước, sau đó đội hai sẽ phản biện lại. Chúng ta có năm phút để thảo luận.”
Thời gian đến lúc thi đấu với đại học B còn đúng một tháng nữa, vậy nên câu lạc bộ cũng thay thế những buổi trao đổi lý thuyết thành tập dượt thực hành.
Lần trước, dưới sự gợi ý của Tạ Vũ, Tần Hiểu Tuyết và những thành viên khác của câu lạc bộ đều đồng ý tiến cử cô tham gia đội chính thức.
Tiểu Nam cứ như vậy từ một thành viên mới gia nhập liền ghi tên trong danh sách thành viên của đội một.
Các thành viên khác đưa ra rất nhiều quan điểm khác nhau, còn cô chỉ ngồi lặng yên lắng nghe và âm thầm ghi nhớ.
Đây chính là sở trường của Tiểu Nam.
Từ khi còn nhỏ cô vẫn luôn thích im lặng nghe thật chăm chú từng lời của người khác rồi ghi nhớ hết trong đầu.
Thói quen này cũng đã dần dần hình thành trong Tiểu Nam sự trầm tĩnh ít nói như hiện tại.
Cô cảm thấy như vậy rất tốt, nếu nói nhiều sẽ có lúc lỡ miệng, chẳng bằng ít nói thì chắc chắn biết được nói như thế nào, dừng lại ở đâu là vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nam-than-cung-truong/3075589/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.