Điện thoại thông báo có tin nhắn từ Tạ Vũ, Tiểu Nam lại thở dài.
Ngay sau khi gia nhập câu lạc bộ, cô đã được Tần Hiểu Tuyết thêm vào nhóm chat, nhưng cô đến một tin nhắn cũng chưa từng gửi vào nhóm, càng đừng nói là nhắn tin riêng cho Tạ Vũ.
Vậy mà hôm nay anh lại gửi tin nhắn cho riêng cô.
Đối với tình huống này, Tiểu Nam không biết nên vui hay buồn nữa. Cô cũng không muốn biết nội dung tin nhắn của anh, tắt điện thoại rồi tiếp tục vùi mình trong đống đề Tiếng Anh.
Hàn Nhiễm thấy biểu hiện của Tiểu Nam khác thường, nhỏ giọng hỏi “Cậu có tâm sự?”
“Không có.”
“Mình thấy rõ ràng là có mà, điện thoại có thông báo mà cậu đến đọc cũng không muốn.” Hàn Nhiễm khẳng định.
Tiểu Nam không đáp.
Hàn Nhiễm đoán tới đoán lui không trúng được nguyên do, cuối cùng bất ngờ hô hào: “Không phải chứ? Tiểu Nam, cậu học nhiều quá nên bệnh lãnh cảm ngày càng nặng rồi đấy.”
Tiểu Nam phì cười.
“Vẫn là cậu luôn có cách để mình giảm căng thẳng. Thực ra cũng không có gì, chỉ là mình sắp phải cùng câu lạc bộ đi thi đấu rồi nên có chút không an tâm thôi. Cuộc thi và kỳ thi cuối kỳ sát nhau nên mình đang tính thời gian để phân chia cho hợp lý.”
Hàn Nhiễm rũ người xuống thất vọng, lẩm bẩm: “Mình tưởng cậu có chuyện gì, còn đang nghĩ cách để cậu giải tỏa nỗi lòng với mình nữa.”
Có đấy. Cô chính là có tâm sự nhưng lại chẳng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nam-than-cung-truong/3075587/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.