🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Học trò của hòa thường thì cũng bình thường thôi.



Không đúng, nếu hứa hôn thì sao lại xuất gia?



Còn nữa, tại sao lại lạc đường ở công viên trò chơi?



Nơi này có nhiều biển báo như vậy, chỉ cần biết chữ là có thể đi ra ngoài được.



Chẳng lẽ, sách cũng chưa từng đọc?



...



Ngay lập tức trong đầu Kỳ Văn Nghiên hiện lên vô vàn ý nghĩ, lại nghe được bạn nhỏ đầu trọc gọi một tiếng —— "Kỳ Văn Nghiên, anh đã đến rồi sao?"



Giản Nhất từ dưới đất bò dậy, phủi phủi bùn đất trên người, nói: "Tôi biết là anh, mau ra đây!"



Kỳ Văn Nghiên cảm thấy kỳ lạ, nhưng vẫn đi ra: "Sao cậu biết?"



Giản Nhất nhìn hắn, ngay lập tức khuôn mặt hiện lên nét suy sụp.



Sao lại cao như vậy?



Là ai nói một mét 6 đâu?



Cậu hoàn toàn quên mất, một mét sáu chỉ là cậu tự tưởng tượng mà thôi.



"Anh không có chuyện gì thì cao như vậy làm gì?" Giản Nhất không cẩn thận nói ra lời trong lòng.



Kỳ Văn Nghiên: "..."



Nhìn thấy trên mặt bạn nhỏ đầu trọc đầy oán niệm, hắn có chút buồn cười, cố ý đi tới phía trước mấy bước, đứng ở trước mặt Giản Nhất.



Giản Nhất:... Trẻ trâu!



Cậu lùi về sau hai bước, mở rộng khoảng cách của hai người, nói: "Cám ơn anh đã tới cứu tôi."



Kỳ Văn Nghiên khẽ nhíu mày: "Sao cậu biết tôi đến?"



"Bởi vì anh vừa đến, mấy con quỷ quỷ kia đều chạy hết." Giọng điệu của Giản Nhất không kiềm được

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-lao-nam-nhan-hao-mon-hua-hon-tu-be/2846578/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.